Khi hai người quay trở lại văn phòng của Bạch Tình Đình, Bạch Cảnh Sùng đang ngồi trên ghế salon, ông ta nhìn chung quanh đánh giá căn phòng. Từ sau khi Bạch Cảnh Sùng rời khỏi tập đoàn, ông ta rất ít khi đến đây, Bạch Cảnh Sùng cho rằng, nếu như đã rời khỏi tập đoàn mình không cần phải lo lắng nữa, cần tin tưởng con gái mình.
Những năm gần đây, dưới sự lãnh đạo của Bạch Tình Đình, tập đoàn phát triển đúng như những gì Bạch Cảnh Sùng đã dự đoán, rất nhanh chóng và vững chắc, đương nhiên, chuyện sáp nhập với tập đoàn Tân Á, Bạch Cảnh Sùng cũng biết. Ngồi trong văn phòng của Bạch Tình Đình, Bạch Cảnh Sùng nhìn ngắm cách bài trí thân quen, lại nhớ tới tình cảnh lúc mình mới bắt đầu gây dựng cơ nghiệp, không nhịn được thở dài một tiếng. Cái này gọi là lấy được thiên hạ thì dễ, giữ được thiên hạ mới khó, chẳng phải bây giờ mình đang có cảm giác này sao. Nhớ năm đó lúc mình đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc, điều mình ghét nhất là thấy người khác vì tình cảm mà thu xếp cho một số kẻ vô dụng vào tập đoàn, năm đó, Bạch Cảnh Sùng mắng to trước mặt các lãnh đạo cao cấp của tập đoàn từ nay về sau ai còn sắp xếp cho những kẻ vô dụng vào tập đoán, người đó lập tức cút ngay cho tôi. Bạch Cảnh Sùng ngẫm lại mình hôm nay, không nhịn được cảm thấy áy nảy, không thể tưởng tượng được mình lại làm chuyện mà trước kia mình căm ghét nhất. Bạch Cảnh Sùng nghe thấy tiếng mở cửa, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525318/chuong-1398-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.