Vừa mới đi tới cửa phòng bệnh, đúng lúc đó gặp được Bạch Tình Đình từ trong phòng đi ra. Bạch Tình Đình cầm một cái phích, trông bộ dạng dường như muốn đi lấy nước ấm. Khi Bạch Tình Đình trông thấy Diệp Lăng Phi đứng ở cửa phòng bệnh, cô hơi bất ngờ, nhưng ngay lập tức lấy lại tinh thần, nói:
- Ông xã, anh đến rồi!
- Nhạc phụ thế nào rồi?
Diệp Lăng Phi không vội vã vào gặp Bạch Cảnh Sùng, hắn đi cùng Bạch Tình Đình để lấy nước ấm. Trong phòng bệnh cũng có chuyên môn người chăm sóc, Bạch Tình Đình không cần tự mình đi lấy nước, vú Ngô cũng có thể đi, nhưng Bạch Tình Đình muốn thể hiện tình cảm của mình với cha mình, bù đặp lại chỗ thiếu sót. Trước giờ, Bạch Tình Đình luôn cảm thấy mình vẫn chưa chăm sóc tốt cho cha mình, bởi vậy, lần này khi Bạch Cảnh Sùng phải nằm viên, Bạch Tình Đình lập tức bỏ hết mọi công việc của tập đoàn, đến bệnh viện chăm sóc cho Bạch Cảnh Sùng.
- Tình hình của cha coi như là đã ổn định, chỉ có điều, cha là người có tuổi rồi, sức khỏe không còn được tốt như trước nữa!
Trong lời nói của Bạch Tình Đình mang theo ý tự trách, cô rúc vào trong ngực Diệp Lăng Phi, hai tay vòng trước ngực, từ những điểm này có thể thấy, giờ phút này Bạch Tình Đình đang cảm thấy rất hối hận vì đã không chăm sóc tốt cho cha mình, đó không phải là lỗi của Bạch Tình Đình, nhưng Bạch Tình Đình lại coi nguyên nhân của tất cả chuyện này là do cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525298/chuong-1388-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.