Dã Thú há hốc mồm bất động như tượng, mắt gã nhìn Diệp Lăng Phi, ánh mắt hiện lên sự phẫn nộ.
Diệp Lăng Phi sớm đã đoán được, Dã Thú nghe chuyện này xong sẽ có phản ứng như thế, gã không hề cảm thấy có gì kỳ lạ.
Tay phải Diệp Lăng Phi cầm thuốc, hắt đút điếu thuốc vào mồm nhìn Dã Thú, quan sát từng cử chỉ của Dã Thú.
- Con đàn bà thối đó, em nhất định sẽ không buông tha cho nó như thế, em phải xử lý nó.
Dã Thú nóng như lửa, gào lên giận dữ, gã ngay lập tức đứng lên khỏi xô pha, hùng hùng hổ hổ đi về phía cửa.
- Đứng lại!
Diệp Lăng Phi quát một tiếng. Người Dã Thú giống như bị định thân pháp vậy, đứng yên bất động.
Diệp Lăng Phi nói tiếp:
- Dã Thú, ban nãy anh không phải vừa nói với cậu rồi sao, cậu nghe xong không được tức giận nhưng cậu lại không nghe lời, cậu có phải muốn anh nổi giận lên cậu mới nghe lời hay không?
Diệp Lăng Phi vừa quát lên một tiếng lập tức có tác dụng, Dã Thú đứng yên bất động, miệng khẽ nói:
- Lão đại, anh không phải không biết quá khứ của em, nếu không phải tại con đàn bà thối đó thì em đã không trở thành như bây giờ.
Diệp Lăng Phi đứng lên, vỗ vai Dã Thú nói:
- Cũng như vậy, nếu không phải tại con đàn bà đó càng không có người anh em tốt như cậu. Dã Thú, lẽ nào cậu không thấy rằng tình bằng hữu giữa chúng ta rất có duyên phận hay sao, nếu không phải do con đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525233/chuong-1356-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.