Diệp Lăng Phi nghĩ thầm: "Nói nghe hay nhỉ!". Diệp Lăng Phi không bộc lộ ra suy nghĩ trong lòng mình, hắn nói tiếp theo lời Điền Vi Dân:
- Tất nhiên là tôi biết chốn quan trường không hề dễ dàng, xã hội này, chỉ có hai nơi khó lăn lộn nhất!
Diệp Lăng Phi nói tới đây, cố ý dừng lại trong chốc lát rồi nói tiếp:
- Một chính là chốn quan trường, thường nghe người ta nói chốn quan trường hiểm ác, tôi chỉ nghe nói, nhưng chưa từng trải qua. Nhưng mà, từ những gì Điền bí thư vừa nói, tôi cũng nghe ra được, sự hung hiểm trong chốn quan trường vượt xa sự tưởng tượng của, bằng không, một bí thư thành ủy như ông cũng sẽ không trói chân trói tay, kiêng kỵ tổ điều tra của tỉnh như vậy. Còn một thứ mà tôi nghĩ là hung hiểm nữa, tôi không nói ở đây, tôi tin rằng, mặc dù tôi có nói ra, Điền bí thư cũng sẽ không cảm thấy hứng thú!
- Tiểu Diệp, cậu phải tin tưởng tôi, nếu như có thể, tôi sẽ cố hết sức để giúp cậu!
Điền Vi Dân khẽ thở dài, ở trước mặt Bạch Tình Đình cùng Diệp Lăng Phi hai người, Điền Vi Dân nói chuyện với vẻ hết sức chân thành, giọng điệu của ông ta dường như là coi Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình là những người thân nhất của ông ta, nói ra những lời từ tâm can phế phủ. Dĩ nhiên, Diệp Lăng Phi không tin Điền Vi Dân thật sự coi mình là người thân cận nhất, cang không nói ra những lời từ trong đáy lòng. Đây chính là chỗ khiến người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525222/chuong-1349-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.