Tưởng Khải Lâm cau mày, ông ta nhìn Chu Hồng Sâm nói:
- Lão Chu, chuyện này tôi cũng cảm thấy kỳ lạ, đã có người nói chuyện này là do tôi đừng đằng sau giở trò, ông thử nghĩ xem tôi làm sao có thể đi quản chuyện này, còn về việc có người nói với tôi Diệp Lăng Phi là kẻ tình nghi, tôi không thể giả vờ không biết gì, như thế cũng không phù hợp với tác phong làm lãnh đạo của chúng ta, lẽ nào bảo chúng ta đi học cách che đậy sao? Chỉ có điều cách làm của những người cấp dưới thực sự là quá đáng, nhất là những người có liên quan ở phân cục, nhất định phải bị điều tra, việc này nên được coi là điển hình để giáo dục lại nhân viên không thể làm việc theo cảm tính được.
Vài câu nói của Tưởng Khải Lâm đã chối đẩy tất cả trách nhiệm, Chu Hồng Sâm lại quay về chỗ ngồi, lấy thuốc lá trên người ra, đối với những lời ban nãy Tưởng Khải Lâm nói, Chu Hồng Sâm không phủ nhận cũng không tán đồng, ông ta chỉ ngồi trước mặt Tưởng Khải Lâm hút thuốc khiến Tưởng Khải Lâm nhất thời không biết rút cuộc trong lòng Chu Hồng Sâm nghĩ gì.
- Lão Chu, ông tỏ thái độ đi chứ, chuyện này có cần triệu tập họp Thị ủy không, xác định xem nào?
Tưởng Khải Lâm lại hỏi một câu, hôm nay Tưởng Khải Lâm đã rất phá lệ rồi, cần biết, trước đây Tưởng Khải Lâm là chủ đạo, đâu cần phải nói chuyện như bây giờ với Chu Hồng Sâm.
Chu Hồng Sâm cũng biết đạo lý cái gì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525202/chuong-1339-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.