Trương Thiên Đào lúc đó mới ý thức được trong súng của gã cơ bản không hề có đạn, ban nãy khi Diệp Lăng Phi lấy súng của gã ta đã lấy hết đạn trong súng của gã ra, nếu không, Diệp Lăng Phi sẽ không trả súng lại cho Trương Thiên Đào. Trong lòng Trương Thiên Đào bắt đầu thấy hơi lo, nếu ban nãy gã có hành động nào thiếu suy nghĩ thì Diệp Lăng Phi sớm đã động thủ rồi. Trước đó Trương Thiên Đào chưa từng gặp người nào như Diệp Lăng Phi. Hôm nay xem như đã được mở rộng tầm mắt.
Trương Thiên Đào không nói gì thêm, tay cầm đạn vội vàng rời khỏi phòng thẩm vấn. Diệp Lăng Phi một mình ở trong phòng thẩm vấn, trong lúc Trương Thiên Đào vừa đi khỏi phòng thẩm vấn, Diệp Lăng Phi cũng đứng lên, hắn đi ra cửa phòng thẩm vấn, giơ tay ra đẩy cửa thì phát hiện cửa phòng đã bị khóa. Diệp Lăng Phi cười quay lại chỗ ngồi.
Không lâu sau, có hai người cảnh sát từ bên ngoài đi vào, hai người cảnh sát đó vừa vào, không giống như Trương Thiên Đào, bọn họ bộ dạng dữ dằn, lông mày dựng ngược lạnh lùng nói với Diệp Lăng Phi:
- Khai mau, nếu không...
Lời của bọn họ còn chưa nói xong, thấy tay Diệp Lăng Phi không đeo còng, một trong hai người đó lập tức đứng lên đang định đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi lúc đo lại đứng lên, không đợi gã cảnh sát đó động thủ, hắn đã ra tay trước rồi.
Chu Ngọc Địch ngồi trong văn phòng, Trác Việt đứng trước mặt cô ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525172/chuong-1324-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.