Trương Thiên Đào cầm hồ sơ về Diệp Lăng Phi quay vào phòng thẩm vấn. Chiếc còng trên tay đã bị Diệp Lăng Phi tháo ra, lúc này hai tay hắn thoải mái để trên đùi nhìn bộ dạng không giống như bị thẩm vấn mà giống như đến đây du lịch.
Trương Thiên Đào ngồi xuống ghế, tay cầm tài liệu nhìn lướt qua xong, Trương Thiên Đào quay sang nhìn Diệp Lăng Phi hỏi:
- Không ngờ lại lịch của anh lại không hề đơn giản, anh cũng được coi là một kẻ có tiền.
Diệp Lăng Phi nghe Trương Thiên Đào nói vậy hắn quay sang Trương Thiên Đào cười nói:
- Cái gì mà xem như? Tôi vốn dĩ là một người có tiền, tiền của tôi...
Diệp Lăng Phi vừa định giơ tay ra đột nhiên hắn cười nói:
- Tôi quên mất, tiền của tôi đã bị cảnh sát các anh tịch thu rồi, cảnh sát Trương bây giờ tôi là người nghèo không biết anh định khi nào sẽ thả một người nghèo như tôi ra?
Trương Thiên Đào nhìn tập tài liệu liên quan đến Diệp Lăng Phi trước mặt, sau đó lại nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Anh là người nghèo? Nếu anh còn là người nghèo thì tôi đến người nghèo cũng không phải. Tôi hỏi anh tại sao hồ sơ của anh lại không đầy đủ...
Trương Thiên Đào còn chưa nói hết câu Diệp Lăng Phi đã biết Trương Thiên Đào muốn nói gì với hắn, dường như bất kỳ ai từng tra hồ sơ của Diệp Lăng Phi đều thích hỏi Diệp Lăng Phi câu đó, đều thấy rất lỳ lạ, hồ sơ của Diệp Lăng Phi đã đi đâu. Diệp Lăng Phi không muốn lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525169/chuong-1323-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.