Chu Ngọc Địch có ý bảo Diệp Lăng Phi cũng qua chơi mấy vòng. Diệp Lăng Phi bĩu môi cười nói:
- Chuyện này hay là thôi đi, tôi là người rất nhỏ mọn, những chuyện lớn như vậy, tôi không tham gia thì tốt hơn, ngộ nhỡ nếu thua tiền thì tôi cũng không có tiền bồi thường đâu!
Chu Ngọc Địch nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô cười ha hả và nói:
- Diệp Lăng Phi, dường như anh cũng vẫn như vậy, không thay đổi một chút nào, anh nói anh không có tiền, chuyện này ai tin vậy? Có muốn tôi nói một chút về sản nghiệp của anh không?
- Chu Ngọc Địch, cô nói như vậy nghĩa là cô biết rõ tôi lắm phải không?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Cũng chưa gọi là quá rõ ràng!
Chu Ngọc Địch nói,
- Tôi chỉ là hiểu về anh tương đối hơi nhiều một chút mà thôi, Diệp Lăng Phi, tôi giới thiệu với anh một chút!
Chu Ngọc Địch vừa nói vừa đi tới cái bàn phía trước, tay phải của cô đặt trên người một người đàn ông khoảng chừng hơn ba mươi tuổi và cười nói:
- Anh ấy là con lai, mẹ là người Thái Lan, bố là người Trung Quốc. Ở Thái Lan có chút thế lực.....!
Chu Ngọc Địch mặc dù không giới thiệu, Diệp Lăng Phi cũng đã nhận ra người đàn ông kia là ai, hắn chính là một đầu mục Hắc Bang quy mô hớn ở Thái Lan, Diệp Lăng Phi năm đó đi Thailand đã từng thấy người này, chẳng qua là lúc đó hắn vẫn còn trẻ, vẫn chưa có vị trí lớn, sau này mới lên được vị trí đó.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525075/chuong-1276-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.