Sean quay mặt về phía Diệp Lăng Phi nói với Diệp Lăng Phi thì thấy Diệp Lăng Phi lấy điếu thuốc trong miệng ra và kẹp giữa hai đầu ngón tay, hắn bĩu môi nói một cách lạnh lùng:
- Sean, câu nói này của ông thật không ra làm sao cả, cứ cho là ông không phải là đặc công thì chúng ta cũng sẽ không làm bạn của nhau được vì ông không là đặc công nhưng tính cách của ông vẫn vậy, bịa đặt đã trở thành thói quen của ông, làm bạn với một tên khốn nạn như ông tôi sợ tôi ngủ không yên đâu!
- Diệp tiên sinh, anh nói chuyện sao cứ luôn thẳng thắn như vậy!
Sean nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này thì hắn cầm ly rượu vang trong tay đi đến bên cạnh giường, đặt ly rượu vang lên trên bàn cạnh giường và nói với Diệp Lăng Phi:
- Diệp tiên sinh, tôi đi vào phòng thay quần áo đã, chúng ta còn phải nói với nhau vài chuyện chính nữa, tôi biết tôi và anh tiếp tục tranh luận thì cũng sẽ không có kết quả gì tốt cả, vì vậy chi bằng chúng ta cứ trao đổi về việc chính, tôi thất lễ một chút!
Sean nói rồi cất bước đi vào phòng, Dã Lang nhìn Sean một cái rồi hắn ngồi lên giường, quan sát cách bố trí trong căn phòng. Mộ Văn ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, cô không nói tiếng nào cả, thậm chí khi Diệp Lăng Phi và Sean nói chuyện Mộ Văn cũng không xen vào. Khi Sean rời khỏi, Mộ Văn xoay mặt sang Diệp Lăng Phi, trên mặt cô ta hiện rõ một nụ cười nhợt nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524896/chuong-1199-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.