Diệp Lăng Phi đang lái xe đến bệnh viện, đi được nửa đường thì gặp một người thanh niên nửa đêm đi qua đường, nếu Diệp Lăng Phi không đạp phanh kịp thời thì thể nào cũng đâm vào người thanh niên đó. Diệp Lăng Phi dừng xe lại, thò đầu ra ngoài cửa xe nói với người thanh niên kia:
- Mày muốn chết à, nửa đêm còn đi qua đường làm gì, mày thật đúng là ăn no không có việc gì làm, đâm chết mày tao chỉ đền ít tiền nhưng mày thì tiêu rồi thật là đồ đại ngốc, không thấy đáng tiếc cho tính mạng của chính mình.
Người thanh niên kia sợ quá đứng như trời chồng, ban nãy suýt nữa bị xe đâm, nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy người thanh niên kia mới định thần lại, sắc mặt nhợt nhạt vội vàng chạy đi.
Ở đây không phải là đường cho người đi bộ, người thanh niên kia không nên qua đường ở đây. Những lời ban nãy của Diệp Lăng Phi có vẻ như mắng người thanh niên kia, thực ra là nói với người thanh niên kia phải biết trân trọng tính mạng của mình. Người thanh niên kia qua đường như vậy rất nguy hiểm, nếu Diệp Lăng Phi thật sự đâm vào người thanh niên kia, nhiều nhất cũng chỉ đền ít tiền, nhưng người thanh niên kia thì xong rồi, cho dù bị đâm gẫy xương thì cũng rất nguy hiểm.
Mấy năm nay, việc nguy hiểm nhất là đi qua đường. Có một số người không thích đi đường dành cho người đi bộ, chuyên môn đi qua đường, như vậy vô cùng nguy hiểm, nếu bị xe đâm cho dù được đền nhiều tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524860/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.