Điền Tư nhìn Trần Dương đứng trước mặt mình. Cô ta lắc đầu, có thể trước đây Điền Tư tỏ ra quá yếu đuối, như một con chim nhỏ nép vào người khiến Trần Dương hiểu nhầm cho rằng cô ta là một người con gái dễ bắt nạt, nhưng bây giờ cô ta cần cho Trần Dương thấy khí chất không giống người của cô ta, cần để cho Trần Dương biết Điền Tư không phải là một người con gái bắt nạt.
Điền Tư khẽ nói:
- Trần Dương, đừng nghĩ như vậy, chúng ta cần nghĩ xem giải quyết như thế nào?
Trần Dương nghe ĐiềnTư nói xong bèn ngẩng mặt lên nhìn Điền Tư nói:
- Tư Tư, có phải em đã có cách rồi không, em mau giúp anh nghĩ cách, anh vẫn không dám báo cảnh sát, anh sợ nếu báo cảnh sát, cảnh sát sẽ cho rằng anh giết anh ta nhưng anh thật sự không giết anh ta.
Điền Tư nghe Trần Dương lải nhải không ngừng bèn dang tay tát cho Trần Dương một cái, cái tát của Điền Tư khiến Trần Dương ngẩn người ra, anh ta để tay lên má chỗ bị Điền Tư đánh nhìn Điền Tư nói:
- Tư Tư, sao em lại đánh anh?
- Em muốn anh im mồm đi. Bây giờ là lúc nào rồi, anh vẫn còn lải nhải mãi, chúng ta cần phải nghĩ cách giải quyết.
Trần Dương nghe Điền Tư nói xong, anh ta nhìn Trần Dương hỏi:
- Nghĩ cách? Tư Tư, chúng ta cần nghĩ cách gì, anh bây giờ không có cách nào cả, anh cũng không biết phải làm như thế nào.
- Trần Dương, có người nhìn thấy anh đi vào đây không? Điền Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524847/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.