Vu Tiêu Tiếu cười thầm trong bụng nghĩ: - Xem lần này anh sẽ bị người khác ngược đãi như thế nào. Vu Tiêu Tiếu biết khá rõ trình độ của Diêu Dao, cô ta từng nghe nói, trong trường có không ít nam sinh chơi trò này đã bị Diêu Dao đánh bại, Diệp Lăng Phi mới chơi vài ngày, Vu Tiêu Tiếu không tin trình độ chơi starcraft của Diệp Lăng Phi cũng giỏi như chơi CS. Vu Tiêu Tiếu không tránh khỏi để lộ vẻ đắc ý ra ngoài, Diệp Lăng Phi nhìn sự đắc ý trên mặt Vu Tiêu Tiếu, lắc đầu nói: - Tiêu Tiếu, em đừng có đắc ý sớm quá, nhỡ anh thắng thì sao? Vu Tiêu Tiếu bĩu môi nói: - Anh thắng thì thắng thôi, có gì đâu. Vu Tiêu Tiếu tỏ ra không hề để ý, Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi nói: - Ông xã, anh sao giống đứa trẻ con quá, lại còn đi cá cược với Tiêu Tiếu nữa. Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói xong quay sang Bạch Tình Đình nói: - Bà xã, chuyện này không thể trách anh được, em không thấy bộ dạng đắc ý của Tiêu Tiếu sao, chắc chắn bên trong có vấn đề. Anh muốn để Tiêu Tiếu sung sướng thêm một chút, chứ không có ý gì khác. Vu Tiêu Tiếu cầm cốc bia lên nói: - Em đâu có vui mừng chứ. Diệp Lăng Phi nhìn Vu Tiêu Tiếu nói: - Nói dối, Tiêu Tiếu, en nghĩ anh không nhìn thấy sao, em rõ ràng đang nói dối, nhưng không sao, dù sao anh là đàn ông, có độ lượng không giống một số loại đàn bà, trong lòng luôn tính toán mưu kế với người khác. Vu Tiêu Tiếu nghe Diệp Lăng Phi nói xong, có chút không phục nói: - Diệp đại ca, em đâu có tính toán mưu kế người khác. Em chưa bao giờ giống Diệp đại ca, âm mưu tính kế người khác. Lúc đó Hứa Duy đột nhiên đứng dậy, kéo Vu Tiêu Tiếu ngồi bên cạnh cô ta nói: - Tiêu Tiếu, tớ muốn đi nhà vệ sinh, chúng ta cùng đi nhé. Vu Tiêu Tiếu nhìn Hứa Duy, rồi lại nhìn Diệp Lăng Phi ngồi đối diện bĩu môi nói, sau đó đứng lên cùng Hứa Duy đi vào nhà vệ sinh. Điền Phong thấy Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy đi vào nhà vệ sinh rồi, anh đứng dậy, đi đến bên cạnh Bạch Tình Đình ngồi xuống, Điền Phong khẽ nói: - Chị họ, em muốn nói với chị một chuyện. Bạch Tình Đình nghe Điền Phong nói vậy xong, nhìn Điền Phong nói: - Nói với chị một chuyện? Em có chuyện gì muốn nói với chị? - Ừ…là chuyện liên quan đến Hứa Duy. Khi Điền Phong nói, ánh mắt luôn nhìn về phía nhà vệ sinh, có vẻ lo lắng Hứa Duy quay lại sẽ nghe thấy. Bạch Tình Đình nghe Điền Phong nói là chuyện có liên quan đến Hứa Duy, Bạch Tình Đình theo bản năng nhìn sang Diệp Lăng Phi, thấy Diệp Lăng Phi cầm cốc bia đang uống, không hề để ý sang bên này. Ban nãy khi Diệp Lăng Phi ở trong nhà vệ sinh, từ miệng Điền Phong đã biết chuyện này rút cuộc là thế nào, bây giờ nghe Điền Phong và Bạch Tình Đình nói đến chuyện về Hứa Duy, Diệp Lăng Phi cũng không can thiệp vào. Điền Phong nói: - Chị họ, chuyện này chị nhất định phải giúp em. Bạch Tình Đình nhìn em họ của mình nói: - Em họ, em vẫn chưa nói là chuyện gì, em bảo chị giúp em thế nào đây. - Chị họ chuyện là thế này.. Điền Phong bắt đầu kể, Bạch Tình Đình cau mày nghe Điền Phong nói về chuyện có liên quan đến Hứa Duy. Trong nhà vệ sinh nữ, Hứa Duy và Vu Tiêu Tiếu đi vào nhà vệ sinh xong, bèn đi ra bồn nước rửa tay. Hứa Duy quay sang Vu Tiêu Tiếu nói: - Tiêu Tiếu, cậu nói thật với tớ, ban nãy cậu và Diêu Dao rút cuộc nói chuyện gì? - Không nói gì cả. Tớ chỉ bảo Diêu Dao lát nữa chơi, không nên lập tức đánh chết Diệp đại ca, cần từ từ chơi, tốt nhất có thể khiến Diệp đại ca phát điên thì càng tốt. Vu Tiêu Tiếu rửa tay xong, để tay ở đưới máy sấy cười nói: - Hứa Duy, cậu không biết, tớ luôn muốn tìm cơ hội để tớ trút giận, đáng tiếc mãi không có có hội, tối nay cuối cùng có cơ hội này rồi, tớ đương nhiên không thể bỏ qua, để cho Diệp đại ca biết vỏ quýt dày có móng tay nhọn, xem bộ dạng buồn bã của Diệp đại ca. Hứa Duy nghe Vu Tiêu Tiếu nói xong cười nói: - Đây là tâm tính gì vậy? Tiêu Tiếu, tớ thấy tâm tính của cậu không tốt đâu. - Có gì không tốt chứ. Tớ thấy tâm tính của tớ rất tốt, nếu tâm tính của tớ thật sự không tốt, thì đó là do Diệp đại ca làm cho tức quá. Hứa Duy, cậu không hiểu, Diệp đại ca con người này rất biết cách làm người khác tức giận, một người đàn ông chỉ biết bắt nạt người khác, ai tiếp xúc với anh ta lâu cũng sẽ tức giận. Hứa Duy nhìn Vu Tiêu Tiếu cười nói: - Tiêu Tiếu, sao tớ lại cảm thấy giữa cậu và Diệp đại ca… Hứa Duy chưa nói hết câu bèn nghe thấy Vu Tiêu Tiếu nói: - Hứa Duy, cậu đừng nói lung tung, đi thôi, chúng ta quay ra thôi. Khi Hứa Duy và Vu Tiêu Tiếu quay lại thấy Điền Phong đang nói chuyện gì với Bạch Tình Đình. Điền Phong thấy Hứa Duy và Vu Têu Tiếu quay lại, anh ta bèn im lặng. Bạch Tình Đình nhìn Điền Phong nói: - Điền Phong, chị biết rồi, đợi chị có thời gian, chị sẽ giúp em chuyện này. - Cảm ơn chị họ. Điền Phong cười đứng dậy, đi về chỗ ngồi của mình. Hứa Duy ngồi xuống xong, nhìn Điền Phong nói: - Điền Phong, có chuyện gì vậy? - Không có gì. Anh và chị họ nói mấy chuyện khác ý mà, không liên quan đến em đâu. Điền Phong nói đến đây quay sang Diệp Lăng Phi nói: - Anh rể họ, chúng ta tiếp tục uống đi. - Ừ, tiếp tục uống. Diệp Lăng Phi nói. Vu Tiêu Tiếu nhìn Diệp Lăng Phi, rồi lại nhìn sang két bia đã uống chỉ còn lại vài chai, cô ta nói với Điền Phong: - Điền Phong, gọi thêm một két bia nữa đi. Điền Phong thấy Vu Tiêu Tiếu nói xong tỏ ra rất ngạc nhiên, anh ta nhìn Vu Tiêu Tiếu nói: - Lại gọi một két nữa? Vu Tiêu Tiếu, cậu thật sự muốn gọi thêm một két nữa hả? - Đương nhiên rồi. Diệp đại ca mới uống bao nhiêu chứ, anh ấy vẫn chưa uống đủ, sao lại không gọi thêm một két nữa? Điền Phong nghe Vu Tiêu Tiếu nói vậy, quay sang Diệp Lăng Phi nói: - Anh rể họ, anh vẫn chưa uống đủ ư? Diệp Lăng Phi tay cầm cốc bia, một hơi uống hết cốc bia. Hắn đặt cốc xuống bàn, nhìn Vu Tiêu Tiếu cười. Vu Tiêu Tiếu cười nói: - Làm sao, lẽ nào em nói sai, anh uống rất giỏi, chút bia này làm sao đủ cho anh uống, em nói gọi thêm một két nữa có vấn đề gì không? - Đương nhiên không vấn đề gì. Nhưng Tiêu Tiếu, anh muốn em uống cùng với anh, nếu không anh uống một mình thì chẳng có ý nghĩa gì cả. Vu Tiêu Tiếu nghe Diệp Lăng Phi nói xong, nói: - Muốn em uống cùng anh? Cái đó có gì đâu, uống thì uống, em không sợ chuyện uống bia, Điền Phong cậu nghe Diệp đại ca nói chưa, gọi thêm một két nữa. Điền Phong đành phải gọi nhân viên phục vụ đến, nói với người phục vụ lấy thêm một két bia nữa. Bạch Tình Đình cau mày, Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi đã uống không ít rồi, không thể để Diệp Lăng Phi uống tiếp. Cứ uống tiếp như vậy, một khi Diệp Lăng Phi say thì không tốt. Bạch Tình Đình lo lắng cho sức khỏe của Diệp Lăng Phi, cho rằng uống bia rượu nhiều không tốt cho sức khỏe của Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình áp vào tai Diệp Lăng Phi khẽ nói: - Ông xã, anh không thể uống tiếp nữa, nếu anh uống tiếp sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe đấy, như vậy không tốt đâu. Diệp Lăng Phi cười nói: - Bà xã, em yên tâm, uống bia với anh giống như uống nước vậy, để anh đi vệ sinh thêm vài lần là không sao. Nhưng Vu Tiêu Tiếu con nha đầu này không biết có chịu nổi không. - Ông xã, anh thật là, anh không cần phải như vậy với Tiêu Tiếu. Tiêu Tiếu là đứa trẻ con, anh hà tất phải đấu đá với nó. Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Vu Tiêu Tiếu đang đấu đá với nhau, với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi giống như một người đàn ông thích đấu khẩu, đấu khí với người khác. Diệp Lăng Phi cười lắc đầu nói: Bà xã, không phải anh muốn đấu với Tiêu Tiếu, là Tiêu Tiếu có ý muốn anh uống say. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, nhìn Diệp Lăng Phi nói: - Cố ý để anh uống say? Ông xã, sao anh lại nói vậy? - Em không nhìn thấy sao, Tiêu Tiếu rõ ràng là muốn anh uống say. Nó cố ý làm như vậy, nếu anh uống say rồi, lát nữa chơi, nó sẽ càng chắc chắn hơn. Bạch Tình Đình nghe xong, có vẻ không tin lắm nói: - Ông xã, không đến mức đó chứ. Diệp Lăng Phi nhìn Vu Tiêu Tiếu nói: - Sao lại không đến như thế. Trong bụng con nha đầu này nhiều ý đồ xấu xa lắm, nhưng em yên tâm anh không sao. Anh đã có tính toán rồi, em không cần lo lắng cho anh. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, đành không nói gì nữa, để Diệp Lăng Phi tùy ý làm vậy. Đương nhiên, Bạch Tình Đình rất yên tâm về Diệp Lăng Phi, cô ta Diệp Lăng Phi trong lòng sẽ có tính toán, biết khi nào nên dừng lại. Diệp Lăng Phi đi nhà vệ sinh không ít, giống như Diệp Lăng Phi nói với Bạch Tình Đình vậy, đối với hắn bia giống như nước thôi, đi nhà vệ sinh nhiều một chút, bia đều bị đi tiểu ra ngoài hết, cồn ở lại trong người không bao nhiêu. Nhưng so với Diệp Lăng Phi, Vu Tiêu Tiếu uống không ít, khuôn mặt xinh xắn trở nên đáng yêu vô cùng. Ăn cơm xong, Vu Tiêu Tiếu đứng lên, mùi rượu khắp người, lảo đảo đi về bàn của Diêu Dao, nói chuyện gì đó với Diêu Dao, Diêu Dao gật đầu, quay lại nhìn Diệp Lăng Phi, rồi lại quay sang Vu Tiêu Tiếu. Vu Tiêu Tiếu đã uống không ít, đã say khướt rồi, khi nói chuyện với Diêu Dao, kè sát rất sát vào mặt Diêu Dao. Vu Tiêu Tiếu nói chuyện với Diêu Dao hồi lâu mới từ chỗ Diêu Dao quay lại, đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi nói: - Diệp đại ca, chúng ta đi thôi. Vu Tiêu Tiếu nói không được rõ ràng, đó là do đã uống quá nhiều, khiến cô ta nói rất không rõ ràng, Diệp Lăng Phi uống nhiều hơn cô ta nhiều, nhưng Diệp Lăng Phi không hề say như Vu Tiêu Tiếu, nghe thấy Vu Tiêu Tiếu nói, Diệp Lăng Phi cười nói: - Tiêu Tiếu, em thật sự xác định chứ? Vu Tiêu Tiếu nói: - Cái gì gọi là thật sự các định chứ? Em đã…đã nói xong với cô ta rồi. - Vậy được, chúng ta đi thôi. Diệp Lăng Phi đồng ý. Từ trong nhà hàng đi ra, Diêu Dao đi bên cạnh Vu Tiêu Tiếu. Vu Tiêu Tiếu say khướt vừa đi ra bèn lớn tiếng gọi: - Diệp đại ca, lần này nhất định sẽ xử chết anh. Câu nói của Vu Tiêu Tiếu thu hút không ít ánh mắt của mọi người xung quanh, Bạch Tình Đình nghe thấy câu nói của Vu Tiêu Tiếu, cau mày lại, cô ta gọi Điền Phong và Hứa Duy đến bên cạnh nói: - Tiêu Tiếu uống không ít bia, ở đây có chỗ nào ít người không, chị lo nếu đi cửa hàng internet, Tiêu Tiếu sẽ gây ra chuyện mất. Bạch Tình Đình tự thấy mình khá hiểu Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu cái gì cũng có thể làm ra, cứ xem câu nói ban nãy của Vu Tiêu Tiếu thì có thể thấy rồi, nếu Vu Tiêu Tiếu đến cửa hàng internet, giọng nói cũng không nhỏ, cái gì có thể nói ra. Điền Phong cau mày, khẽ nói: - Chị họ, cửa hàng internet ở đây đều rất loạn, làm gì có nơi nào ít người. Hứa Duy nói: - Không thì để em đi khuyên Tiêu Tiếu, đợi cô ấy tỉnh rượu rồi tính tiếp vậy. Điền Phong nghe Hứa Duy nói xong, kéo Hứa Duy một cái nói: - Hứa Duy em cho rằng em có thể khuyên nổi Tiêu Tiếu sao, em cũng không phải không hiểu tính cách của Tiêu Tiếu, bây giờ cô ấy uống nhiều rồi, sẽ không nghe lời em đâu. Hứa Duy nói: - Vậy làm thế nào? Không thể để Tiêu Tiếu gây chuyện như thế này tiếp được. Điền Phong cau mày, anh ta nhìn sang Bạch Tình Đình nói: - Chị họ, nhà chị có mấy chiếc máy tính? Bạch Tình Đình nghe Điền Phong hỏi mình như vậy bèn nói: - Mấy chiếc máy tính? Không tính máy xách tay thì có bốn chiếc, nếu tính cả máy xách tay thì có sáu chiếc. - Sáu chiếc máy tính? Hứa Duy nghe Bạch Tình Đình nói xong, há hốc mồm có vẻ không ngờ đối với câu trả lời của Bạch Tình Đình, cũng đúng, đối với gia đình bình thường, nếu có hai chiếc máy tính đã là quá đủ rồi, nhưng nhà Bạch Tình Đình lại là biệt thự, tính chất không giống. Ngoài chiếc máy tính bàn để trong phòng đọc sách của Bạch Tình Đình ra, Bạch Tình Đình còn mang theo máy xách tay. Diệp Lăng Phi cũng có một chiếc máy xách tay, trong phòng ngủ cũng có một chiếc máy tính, lần trước khi Vu Tiêu Tiếu ở nhà Bạch Tình Đình để Vu Tiêu Tiếu chơi điện tử lại trang bị thêm một chiếc máy tính, nói như vậy, đã là năm chiếc máy tính rồi. Chu Hân Mính còn có một chiếc máy tính, chỉ là sau khi Chu Hân Mính mang thai, chiếc máy tính đó không dùng nữa, chỉ để đó thôi, như vậy là bốn chiếc máy để bàn, hai chiếc máy xách tay, tổng cộng là sáu chiếc. Nhưng Hứa Duy lại cảm thấy không thể ngờ. Điền Phong không cảm thấy có gì bất ngờ, với Điền Phong, trong nhà chỉ họ mình có máy tính nhiều hơn nữa cũng không có gì kỳ lạ. Điền Phong nói: - Chị họ, em thấy không thì để Vu Tiêu Tiếu đến biệt thự của chị chơi đến nửa đêm có thể ngủ luôn ở nhà chị, Tiêu Tiếu như vậy, về ký túc xá, chắc chắn sẽ gây chuyện rất lâu. Bạch Tình Đình nghe Điền Phong nói xong, nhìn Điền Phong nói: - Đến nhà chị thì không có vấn đề gì, nhà chị nhiều phòng, cho dù đến vài người cũng không sao, chị chỉ sợ cô gái kia không muốn đi, dù sao chúng ta và cô gái ấy cũng không quen biết. Điền Phong nghe đến đây, nhìn Hứa Duy nói: - Hứa Duy, không thì tối hôm nay chúng ta cũng đến nhà chị họ, vừa hay anh cũng có chuyện muốn nói với chị họ, ồ, đúng rồi, chị họ, có phải nhà chị còn có bể bơi không? Bạch Tình Đình gật đầu, nói: - Sao vậy, có vấn đề gì không? Điền phong cười nói: - Không có gì. Em muốn nửa đêm bơi ở bể bơi nhà chị. - Cái đó không thành vấn đề. Bạch Tình Đình nói. Hứa Duy nghe Điền Phong nói xong, gật đầu. Điền Phong đã quyết định, Hứa Duy tự nhiên không thể nói thêm gì. Điền Phong thấy Hứa Duy đồng ý, anh ta nói: - Hứa Duy, em nói với Tiêu Tiếu để Tiêu Tiếu dẫn cô gái tên Diêu Dao đến nhà chị họ anh, em nói với Tiêu Tiếu, có thể ở nhà chị họ anh chơi điện tử thoải mái. Hứa Duy đồng ý, cô ta đi đến trước mặt Vu Tiêu Tiếu nói: - Tiêu Tiếu, chúng ta nhiều người như vậy nếu đi cửa hàng internet thì không hay lắm. Vu Tiêu Tiếu nghe Hứa Duy nói xong, quay sang Hứa Duy nói: - Có gì không tốt, càng náo nhiệt. Hứa Duy nói: - Cửa hàng internet hơi phức tạp. Ban nãy Điền Phong đưa ra một ý kiến, nói đến nhà chị họ anh ấy, nhà chị họ anh ấy có máy tính có thể chơi điện tử được, đồng thời anh ấy còn muốn đi bơi, Tiêu Tiếu, cậu thấy như vậy có được không? Vu Tiêu Tiếu nhìn Diệp Lăng Phi thấy Diệp Lăng Phi đang đứng ở cửa nhà hàng hút thuốc,bộ dạng chẳng lo lắng gì cả. Với Diệp Lăng Phi, đi đâu cũng được. Vu Tiêu Tiếu nghĩ một lát rồi nói: - Cậu nói đến nhà Diệp đại ca? Vậy cũng được, đi đến nhà Diệp đại ca, dù sao ở đó cũng có đồ dùng của tớ. Vu Tiêu Tiếu nói rồi đi đến trước mặt Diêu Dao, say khướt nói: - Tiểu mỹ nhân, chị dẫn em đến một nơi rất tuyệt. - Nơi rất tuyệt? Diêu Dao không biết nơi mà Vu Tiêu Tiếu nói là ở đâu, cô ta cũng không quen Diệp Lăng Phi và những người kia, còn hai người Điền Phong và Hứa Duy, Diêu Dao cũng nghe bạn cùng phòng của mình nhắc đến Điền Phong, cô bạn cùng phòng đó của cô ta rất thích Điền Phong, Điền Phong cũng được coi là một chàng trai anh tuấn, chủ yếu nhất lại là kiện tướng bóng rổ, có tin đồn nói nhà Điền Phong có tiền, cô bạn cùng phòng Diêu Dao do vậy rất say mê Điền Phong, nếu không phải Điền Phong đã có bạn gái rồi, nói không chừng sẽ chủ động theo đuổi Điền Phong. Điền Phong và Diêu Dao không hề quen biết, nếu không phải lần này cùng bạn ra ngoài ăn cơm, Diêu Dao cũng sẽ không tiếp xúc với Điền Phong. Diêu Dao không biết nơi mà Vu Tiêu Tiếu nói rất tuyệt đó là ở đâu, cô ta nhìn Vu Tiêu Tiếu hỏi: - Chị Tiêu Tiếu, chúng ta đi đâu? - Ừ, chị dẫn em đến một nơi rất tuyệt, ở đó không chỉ có máy tính tốt, còn có cà phê, rượu tây…cung cấp miễn phí, Diêu Dao, thế nào, có muốn đi không? Diêu Dao nghe Vu Tiêu Tiếu nói xong, nói: - Chị Tiêu TIếu, buổi tối em còn phải về ký túc xá… Diêu Dao chưa nói hết câu, Vu Tiêu Tiếu bèn nói: - Diêu Dao, em yên tâm đi, cho dù em không về được ký túc xá, chị cũng có chỗ cho em ở, hai chúng ta có thể ở trong nhà nghỉ. Diêu Dao nghe thấy Vu Tiêu Tiếu nói vậy xong có chút chần chừ, trong khi cô ta đang chần chừ, Vu Tiêu Tiếu đã ôm lấy eo Diêu Dao nói: - Đi thôi, đừng do dự nữa, chị dẫn em đến một nơi rất tuyệt, lẽ nào em cho rằng chị lừa em sao? Diêu Dao gật đầu, Vu Tiêu Tiếu thấy Diêu Dao gật đầu, cô ta quay sang Bạch Tình Đình nói: - Chị cho em ngồi trên xe của chị nhé, em không dám ngồi xe của Diệp đại ca đâu. Bạch Tình Đình cười nói: - Được rồi không vấn đề gì. Bạch Tình Đình nói xong đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi hỏi: - Ông xã, xe của anh đâu? Diện Lăng Phi chỉ tay nói: - Ở bên kia. Nhưng xe của anh là xe mới, không dám lái quá nhanh. - Ông xã, như vậy đi, anh lái xe của em, anh lái xe của em được rồi. Diệp Lăng Phi biết Bạch Tình Đình lo lắng mình uống nhiều, không muốn để mình lái xe mới. Diệp Lăng Phi cười nói: - Bà xã, em yên tâm đi, anh không sao, ban nãy anh không phải đã nói rồi sao, với anh uống bia chỉ giống như uống nước thôi, không có vấn đề gì đâu. Em xem anh đi có giống người say rượu không? - Khắp người toàn mùi rượu, lại còn không giống uống nhiều sao? Diệp Lăng Phi đưa tay vỗ vào vai Bạch Tình Đình nói: - Bà xã phu nhân, em yên tâm đi, anh không sao, anh thật sự không uống quá nhiều bia, anh không uống nhiều mà, nếu anh uống nhiều, anh sẽ không lái xe đâu, anh biết chứ, không mang tính mạng mình ra mạo hiểm đâu, bây giờ anh là người của bà xã rồi, đương nhiên không thể tùy tiện được. - Anh biết thì tốt. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói xong cũng biết mình không thể nói tiếp nữa, chỉ cần Diệp Lăng Phi quyết định, mình muốn thay đổi cũng khó. Bạch Tình Đình quay sang Điền Phong nói: - Em họ, em ngồi xe của ông xã chị nhé, em để ý anh ấy một chút, chiếc xe anh ấy lái là xe mới, nhớ nhắc anh ấy đừng lái nhanh quá. - Chị họ, chị yên tâm đi, em biết rồi ạ. Điền Phong đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi nói: - Anh rể họ, anh lái xe hay để em lái xe của anh? Diệp Lăng Phi lấy chía khóa xe trên người ra, giơ lên trước mặt Điền Phong nói: - Đương nhiên anh lái xe rồi. Điền Phong, xe của anh là xe mới, nếu em đâm vào đâu anh lại phải đi mua chiếc khác, em có biết rất phiền phức không? Điền Phong nói: - Có gì mà phiền phức. Ở Vọng Hải có cửa hàng ô tô 4S, anh rể họ, anh chỉ cần chuần bị tiền là được rồi, trong ngày có thể lấy xe, lẽ nào như vậy còn phiền phức sao. Diệp Lăng Phi gọi Điền Phong đến trước xe của hắn nói: - Nói thì dễ nghe, đi, đến đây với anh. Em xem đi, chiếc xe này của anh rút cuộc ở đâu có thể lấy trong ngày, nếu có thể làm được, vậy được, chiếc này của anh sẽ tặng cho em. Điền Phong nhìn xe của Diệp Lăng Phi xong nói: - Anh rể họ, anh không phải cố ý đùa em sao, chiếc xe này của anh là xe nhập khẩu từ nước ngoài, hơn nữa lại là loại mới nhất, anh làm như em không biết sao, chiếc xe này ở Vọng Hải lấy đâu ra hàng, anh rể họ, anh để cho em biết rõ đi, chiếc xe này của anh mua bao nhiêu tiền vậy? Diệp Lăng Phi nói: - Hơn 100 vạn. Rất rẻ đấy. - Hơn 100 vạn? Điền Phong nghe Diệp Lăng Phi nói xong, anh ta lại nhìn chiếc xe, lắc đầu nói: - Anh rể họ, anh thật sự làm như em là kẻ mù về xe sao, chiếc xe này của anh mà hơn 100 vạn sao, anh rể họ anh thật biết đùa. Đúng là hơn 100 vạn. Đây là còn bao gồm cả thuế quan, nếu mua ở nước ngoài thì càng rẻ hơn. - Em không tin. Nếu chiếc xe này của anh rể họ hơn 100 vạn, vậy em về nhà nói với bố em một tiếng bảo bố em mua, em vừa sang tay có thể kiếm hai ba trăm vạn, anh rể họ, anh có làm không? - Làm chứ. Chỉ cần em đồng ý mua với giá hơn 100 vạn, anh sẽ bán cho em, ồ, là hơn 100 vạn đô là Mỹ, không phải nhân dân tệ. Điền Phong nghe Diệp Lăng Phi nói xong, ra sức lắc đầu nói: - Anh rể, không làm vậy chứ, anh như vậy không phải cố ý đùa em sao, chúng là họ hàng, sao anh có thể đùa em như vậy. - Anh đâu có đùa em. Anh mua xe nhập khẩu, đương nhiên phải nói đô la mỹ rồi, em cũng không hỏi anh, Điền Phong chuyện này không liên quan gì đến anh. Điền Phong bị Diệp Lăng Phi làm cho dở khóc dở cười, đành nói: - Anh rể họ, em biết em không nỏi được với anh, chúng ta lên xe đi. Diệp Lăng Phi ở trước xe nhìn Điền Phong hỏi: - Điền Phong, vợ em đâu, lẽ nào vợ em không cùng em lên xe? Điền Phong cười nói: - Anh nói Hứa Duy ư, anh rể họ, để Hứa Duy ngồi xe của chị họ đi, những chuyện nguy hiểm như thế này, để một mình em làm là được rồi. Anh rể họ, anh có biết không, bây giờ ngồi xe của anh đó là một sự mạo hiểm rất lớn đấy. Diệp Lăng Phi cười, mở cửa xe, vừa lúc định lên xe, chuông điện thoại của hắn vang lên. Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra thấy là điện thoại của Điền Vi Dân gọi đến, lúc đó Diệp Lăng Phi hơi sửng sốt, không hiểu sao Điền Vi Dân lại gọi điện đến vào lúc này. Diệp Lăng Phi cầm điện thoại trong tay, xua tay với Điền Phong nói: - Em lên xe trước đi, anh nghe điện thoại đã. Điền Phong mở cửa xe, lên xe. Diệp Lăng Phi đóng cửa xe, đứng dựa vào xe nghe điện thoại. Diệp Lăng Phi cười nói: - Bí thư Điền, muộn thế này gọi điện cho tôi, lẽ nào ông muốn mời tôi ăn cơm sao? Trong điện thoại vọng ra tiếng của Điền Vi Dân: - Tiểu Diệp, chỗ tôi không có việc gì, chỉ là muốn nói chuyện với cậu mà thôi. - Bí thư Điền, ông muốn tìm tôi nói chuyện? Tôi cũng không phải người đẹp gì, ông tìm một ông già như tôi nói chuyện thì có ý nghĩa gì, tôi thấy ông nên đi tìm vài người đẹp nói chuyện. Diệp Lăng Phi đây là đùa với Điền Vi Dân. Điền Vi Dân cũng hiểu Diệp Lăng Phi lúc nào cũng nói vậy. Điền Vi Dân coi như không nghe thấy câu nói ban nãy của Diệp Lăng Phi nói: - Tiểu Diệp, tôi biết cậu từng ở nước ngoài, cậu có biết tập đoàn Suzuki… Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy Điền Vi Dân nhắc đến tập đoàn Suzuki, hắn đã đoán được Điền Vi Dân muốn nói với mình chuyện gì. Điền Vi Dân cười nói: - Bí thư Điền, tôi biết ông muốn nói với tôi chuyện gì, không phải là loại vi rút mà nhà máy điện tử trực thuộc của tập đoàn Suzuki điều chế ra sao, tôi nói rõ với ông, thứ đó là một loại vũ khí sinh học, đương nhiên, ông không cần lo lắng, thứ đó không phải dùng cho người bình thường, giá của thứ đó rất đắt, vì thế ông không cần lo lắng ở Vọng Hải sẽ xảy ra lây lan vi rút với quy mô lớn. Tôi kiến nghị ông chỉ nên đóng cửa nhà máy điện tử thuộc tập đoàn Suzuki, sau đó, đối với những kẻ cấp dưới của ông, kẻ nào cần xử lý thì nên xử lý không nên mềm lòng, như thế sự việc này sẽ kết thúc. - Tiểu Diệp, cậu nói thì đơn giản. Chuyện này khi xử lý rất phức tạp, tiểu Diệp, có một số chuyện không đơn giản như cậu tưởng. Diệp Lăng Phi cười nói: - Bí thư Điền, tôi lại không phải là người trong chính quyền các ông, lời nói của tôi đương nhiên chỉ để ông tham khảo thôi, nếu tôi gì thế nào là thế ấy, vậy không phải là tôi có thể nhận chức trong chính phủ của các ông sao. Chính là bởi vì tôi không phải là người trong chính phủ các ông, nên tôi mới có thể tùy ý nói, đương nhiên tôi biết vị trí của bí thư Điền khiến ông không thể nói năng tùy tiện như tôi, còn về làm thế nào, vẫn do bí thư Điền quyết định, chỉ là tôi muốn nhắc nhở bí thư Điền, một số người nếu không xử lý, sẽ trở nên ác tính, tôi tin bí thư Điền hiểu ý tôi. Điền Vi Dân nói: - Tiểu Diệp, chuyện này tôi đương nhiên tôi biết. - Biết thì tốt… Trong lúc Diệp Lăng Phi cầm điện thoại, dựa vào xe nói chuyện điện thoại với Điền Vi Dân, Vu Tiêu Tiếu đột nhiên mở cửa xe, xuống xe, sau đó chạy sang vệ đường nôn. Hứa Duy và Diêu Dao cũng vội vàng xuống xe, chạy đến sau lưng Vu Tiêu Tiếu, vỗ nhẹ vào lưng Vu Tiêu Tiếu, Hứa Duy nói: - Tiêu Tiếu, cậu sao lại uống nhiều đến vậy? Vu Tiêu Tiếu nôn xong, lấy giấy từ tay Hứa Duy lau miệng, cô ta nói: - Còn không phải muốn làm Diệp đại ca say sao? Hứa Duy, cậu cũng không phải không biết trình độ chơi CS của Diệp đại ca, tớ lo anh ấy chơi starcraft cũng giỏi, vì vậy muốn chuốc say anh ấy, đến lúc đó, sẽ có thể để Diêu Dao từ từ hành hạ anh ta. Vu Tiêu Tiếu nói rồi quay sang Diêu Dao nói: - Diêu Dao, lần này em phải cố gắng hết sức đấy, nhất định không được nương tay, có thể đập chết anh ta thì phải đập chết. Ban nãy Diêu Dao nhìn thấy xe của Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình xong, cảm thấy vô cùng nghi hoặc về thân phận của hai người này. Giờ đây nghe thấy Vu Tiêu Tiếu nói với cô ta như vậy, Diêu Dao không nhịn được hỏi: - Chị Tiêu Tiếu, Diệp đại ca mà chị nói rút cuộc là ai? Vu Tiêu Tiếu bĩu môi nói: - Là ai ư? Một kẻ xấu xa. Bản lĩnh lớn nhất của anh ta là bắt nạt người khác, trước đây chị luôn bị anh ta bắt nạt. Diêu Dao liếc nhìn Diệp Lăng Phi một cái, rồi lại quay sang Vu Tiêu Tiếu nói: - Chị Tiêu Tiếu, em thấy anh ấy không giống một người xấu. Hứa Duy lúc đó bèn nói: - Diêu Dao, em đừng nghe Tiêu Tiếu, chị ấy và Diệp đại ca quan hệ rất tốt. Diệp đại ca là anh rể họ của bạn trai chị. Diêu Dao nghe thấy câu nói của Hứa Duy xong nhìn Hứa Duy có chút nghi hoặc hỏi: - Anh rể họ của bạn trai chị? Em nghe nói gia đình Điền Phong rất có tiền, chị họ của anh ấy là…là tổng giám đốc của tập đoàn gì đó, lẽ nào… Diêu Dao chưa nói hết câu thì bị Vu Tiêu Tiếu cắt ngang: - Diêu Dao, chị nói cho em biết nhé, chị của chị chính là chị họ của Điền Phong, quả thật là tổng giám đốc của tập đoàn, đó là chị của chị, đối với chị rất tốt, đi thôi, chúng ta lên xe nói chuyện. Diêu Dao nghe xong, ánh mắt tỏ ra không dám tin. Diêu Dao cho rằng, nếu là tổng giám đốc của một tập đoàn, sao lai đến đây ăn cơm. Diêu Dao đâu có biết, lần này Bạch Tình Đình đến đây ăn cơm chủ yếu là vì Điền Phong, Điền Phong chọn nơi ăn cơm ở đây, Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đương nhiên phải đến đây ăn cơm. Ba người lên xe xong, Vu Tiêu Tiếu ngồi ở ghế phụ lái. Bạch Tình Đình nhìn Vu Tiêu Tiếu nói: - Tiêu Tiếu, em thật là, em rõ ràng biết rằng anh ấy uống giỏi, anh còn uống với anh ấy, em có thể uống hơn anh ấy không? Vu Tiêu Tiếu nói đến đây, quay mặt sang Diêu Dao nói: - Chị, em chỉ là muốn Diệp đại ca uống nhiều một chút, như vậy có thể khiến Diêu Dao thắng Diệp đại ca. Diêu Dao, chị của chị là tổng giám đốc tập đoàn Thế Kỷ, đến kỳ nghỉ chị còn đến tập đoàn quốc tế Thế Kỷ làm việc. Diêu Dao nghe Vu Tiêu Tiếu nói câu đó xong bèn há hốc mồm nói: - Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ? Khi em mới đến học ở đại học Vọng Hải, bạn học của em nói nếu tốt nghiệp đại học xong có thể vào tập đoàn quốc tế Thế Kỷ làm việc, thì sau này sẽ không cần lo lắng nữa. Bạch Tình Đình cười nói: - Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ không tốt như những người bên ngoài nói đâu, không thể phủ nhận, lương, đãi ngộ của nhân viên trong tập đoàn quốc tế Thế Kỷ là tốt nhất ở Vọng Hải, nhưng không thể nói vào tập đoàn quốc tế Thế Kỷ rồi thì không cần lo lắng gì nữa, haha, không nói chuyện này nữa, em tên Diêu Dao phải không? - Vâng ạ. Diêu Dao gật đầu. Bạch Tình Đình nói: - Em đã là bạn của Tiêu Tiếu, thì đương nhiên cũng sẽ là bạn của chị, sau này nếu có chuyện gì, có thể trực tiếp đến tìm chị giúp đỡ. Diêu Dao có phần không dám tin, nhìn Hứa Duy ở bên cạnh, Hứa Duy bèn cười nói: - Diêu Dao, con người chị Tình Đình rất tốt. - Em cảm ơn ạ. Diêu Dao vội nói. Bạch Tình Đình nhìn sang Diệp Lăng Phi thấy Diệp Lăng Phi đang nói chuyện điện thoại. Bạch Tình Đình hơi cau mày nói: - Sao mà gọi điện thoại lâu thế chứ, cũng không biết là ai gọi đến nữa. - Chị, chuyện này giao cho em, em qua đó hỏi. Vu Tiêu Tiếu uống nhiều rồi, lúc đó cô ta không biết mình đang làm chuyện gì, lại nghe thấy câu nói của Bạch Tình Đình, Vu Tiêu Tiếu mở cửa xe, xuống xe. Cô ta đi thẳng về phía Diệp Lăng Phi, đến trước mặt Diệp Lăng Phi, lúc đó Diệp Lăng Phi vừa mới nói chuyện xong với Điền Vi Dân. Thấy Vu Tiêu Tiếu chệnh choạng đi đến, Diệp Lăng Phi đưa tay ra, tóm lấy cánh tay Vu Tiêu Tiếu nói: - Tiêu Tiếu, sao em lai đến đây, có chuyện gì sao? - Chị em bảo em đi hỏi anh xem anh gọi điện cho ai? Vu Tiêu Tiếu nói hơi to, Bạch Tình Đình ngồi trong xe cũng có thể nghe thấy câu nói của Vu Tiêu Tiếu, cô ta hơi lắc đầu, có chút hối hận nói: - Chị không nên để Tiêu Tiếu xuống xe, tiểu nha đầu này, uống say rồi, cái gì cũng có thể nói ra. Diệp Lăng Phi nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Vu Tiêu Tiếu nhẹ nhàng nói: - Ban nãy anh và bí thư Điền nói chuyện công việc, Tiêu Tiếu, quay về đi, bây giờ anh sẽ lên xe. - Vậy được. Vu Tiêu Tiếu nói xong, quay lại xe, nói với Bạch Tình Đình là bí thư Điền gọi điện cho Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình biết là Điền Vi Dân gọi điện đến không nói gì nữa, nhìn Diệp Lăng Phi lên xe, khởi động xe, Bạch Tình Đình cũng lái xe đi ở phía sau Diệp Lăng Phi. Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy chiếc xe đang chạy phía trước nói: - Chị, Diệp đại ca đổi xe khi nào vậy, em nhớ trước đó xe của anh ấy không phải loại xe này. Bạch Tình Đình nói: - Ừ, mới đổi. Chiếc xe trước đây của anh ấy bị hỏng rồi, vì vậy phải mua chiếc khác, chiếc xe này hôm nay mới lấy, xe mới còn phải đi cho quen, vì vậy anh ấy không dám đi nhanh quá. Vu Tiêu Tiếu nhìn chiếc xe mới mà Diệp Lăng Phi đang lái nói: - Chị, chiếc xe này bao nhiêu tiền? Bạch Tình Đình cười nói: - Hơn 100 vạn. Cụ thể chị cũng không rõ, Tiêu Tiếu, sao đột nhiên em lại hỏi chuyện này, lẽ nào em cũng muốn một chiếc xe? Vu Tiêu Tiếu lắc đầu nói: - Em muốn một chiếc xe? Em cần xe để làm gì, nhưng em lại muốn lái xe, không biết chiếc xe đó khi lái thì có cảm giác như thế nào. Bạch Tình Đình tỏ ra không thành vấn đề nói: - Được thôi, đợi hết thời kỳ quen xe, em lái chiếc xe đó đi. Đến lúc đó chị sẽ nói với anh ấy một tiếng. - Em biết là chị đối với em rất tốt mà. Vu Tiêu Tiếu cưới sung sướng. Bạch Tình Đình nhìn Vu Tiêu Tiếu lắc đầu cười. Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu nói chuyện với nhau rất thoải mái, nhất là khi Bạch Tình Đình nói ra con số vài trăm vạn, khiến Diêu Dao cảm thấy rất kinh ngạc. Gia đình Diêu Dao cũng được coi là một gia đình không tồi, ăn mặc có dư, lương của bố mẹ một năm cũng trên mười vạn nhưng những gia đình như Diêu Dao vẫn không thể tùy tiện nói ra vài trăm vạn như vậy. Tối hôm nay Diêu Dao coi như đã thật sự nhìn thấy người có tiền là như thế nào, người có tiền không hề giống trong phim ảnh cao ngạo, kẻ cả. Ít nhất Diêu Dao thấy Bạch Tình Đình không hề có vẻ như người nhiều tiền, ngược lại Bạch Tình Đình cho người khác cảm giác rất hiền hòa, dễ gần, dễ kết bạn. Diêu Dao nhìn ra chiếc xe đi phía trước là xe Mescedes nhập khẩu, giá cả chắc chắn không rẻ. Trong lòng cô ta thấy hơi kỳ lạ, theo lý mà nói, Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu thân thiết như vậy, thì phải có rất nhiều tiền, tại sao nhìn quần áo của Vu Tiêu Tiếu lại không thấy điều đó. Hứa Duy nhìn ra điều đó, cô ta khẽ nói: - Diêu Dao, có phải em cảm thấy kỳ lạ, tại sao Tiêu Tiếu lại có quan hệ tốt như vậy với bọn họ không? Diêu Dao gật đầu, Hứa Duy khẽ nói: - Đó là vì Tiêu Tiếu từng là đồ đệ của Diệp đại ca. Hứa Duy chỉ nói vậy rồi không nói tiếp nữa, trong câu nói này đã khái quát được nguyên nhân chủ yếu rồi. - Nhớ năm đó, do chơi CS mới khiến Tiêu Tiếu và Diệp Lăng Phi quen biết nhau. Diêu Dao nghe xong vẫn có chút không hiểu, chỉ là Hứa Duy không nói nữa, Diêu Dao đành để nghi hoặc ở trong lòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]