Diệp Lăng Phi không sao ngờ được đến chuyện phải đối chọi với đông người như vậy, hắn tự nhiên lại bị người ta cướp, Diệp Lăng Phi nghĩ đi nghĩ lại cũng cảm thấy thú vị, mình ở Vọng Hải lâu như vậy mà chưa gặp phải chuyện cướp giữa ban ngày thế này, dám cướp Diệp Lăng Phi à. Hôm nay hãy mở mắt xem thử chỉ có ba tên nhóc mà dám cướp hắn à.
Khi Diệp Lăng Phi quay đầu lại thì thấy có hai tên thanh niên trẻ tuổi đang đứng phía sau lưng hắn, Diệp Lăng Phi lại quay đầu lại nhìn người đàn ông đó, hắn cười nói:
- Chuyện gì đây? Không phải là ba người các ngươi muốn cướp tiền ta à? Trên người ta đương nhiên có tiền nhưng nếu các ngươi muốn thì còn phải xem bản lĩnh của các ngươi đến đâu nữa!
Người đàn ông kia nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này thì hắn cười nói:
- Anh trai, đầu ngươi không phải là có vấn đề chứ, ba người chúng tao đối phó với ngươi mà còn phải xem bản lĩnh à, thật là nực cười, nếu ngươi vui vẻ đem tiền nộp ra đây, thì việc gì chúng tao cũng coi như không có, nếu ngươi không chịu thì nếu xảy ra chuyện gì chúng tao không chịu trách nhiệm đâu!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Ta không dám để các ngươi chịu trách nhiệm, các ngươi lại đây, muốn thế nào thì thế ấy, nếu như ta có chuyện gì thì không liên quan gì đến các ngươi đâu, đó là do ta tự chuốt lấy thôi!
Người đàn ông đó khi nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524833/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.