Tiếng nói của Dã Thú vang lên trong điện thoại, Dã Thú nói:
- Lão đại, có một tin tốt và một tin xấu, anh muốn nghe tin nào trước?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Dã Thú, đã khi nào rồi mà cậu còn đùa với anh kiểu này hả, một tin tốt và một tin xấu, anh muốn nghe tin tốt trước!
- Tin tốt đó là em nói cho anh biết đã tìm thấy những người Nhật Bản đó rồi!
Dã Thú nói:
- Giống như dự liệu của anh, những người Nhật đó quả thực đã hành động!
- Vậy tin xấu là gì?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Tin xấu là em mất dấu những người Nhật đó rồi, không biết những người Nhật đó đi đâu nữa!
Sau khi Dã Thú nói xong câu này thì lại nói thêm:
- Lão đại, những người Nhật đó trong tay có súng, tôi không dám đến gần, nên đã mất dấu họ rồi!
- Một đám vô dụng!
Diệp Lăng Phi lại thở dài nói:
- Ta đã cố ý chọc giận Yonchiem Yamakawa và Takeshi Kusamoto chính là muốn khiến cho họ đối phó ta, ta sớm đã đoán được những người Nhật này và hai nhà này có quan hệ với nhau cho nên ta mới bảo cậu phái người theo bọn họ, nhưng không ngờ người của cậu đã tìm được rồi mà lại để mất dấu, Dã Thú, cậu có biết làm như vậy cậu đã gây ra cho tôi rất nhiểu phiền phức không hả?
Dã Thú nói:
- Lão đại, em cũng biết, cho nên em mới nói đây là một tin xấu!
- Cậu, cái tên này, luôn gây rắc rối cho anh, chuyện này mà cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524817/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.