Chó khi bức bách còn biết nhảy tường, huống hồ là con người.
Bành Hiểu Lộ vừa nói xong Diệp Lăng Phi bắt đầu lo lắng. Hắn tin rằng với tính cách của Bành Hiểu Lộ không phải là không thể làm ra chuyện đó. Bành Hiểu Lộ là ai, trước đây cô ta là huấn luyện viên, nhìn thì có vẻ thuần khiết, xinh đẹp nhưng khi tức giận nên thì người bình thường không thể so sánh được.
Cái gọi là Hổ phụ sinh hổ tử, tương môn hổ nữ, câu cổ ngữ này không phải tùy tiện nói ra mà phải trải qua hàng ngàn năm tích lũy kinh nghiệm mới tổng kết ra được.
Bố của Bành Hiểu Lộ là quân nhân cao cấp, ông nội thì khỏi phải nói rồi, nếu như thật sự ép cô ta, không phải không có khả năng làm ra những chuyện không có lợi cho Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi trong lòng thật sự lo lắng, vừa động não vừa nghĩ thầm:
- Cứ dỗ Bành Hiểu Lộ cái đã, bất luận cô ta muốn làm gì, dù sao để mình có thời gian suy nghĩ là đối sách tốt nhất.
Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây, khẩu khí nói chuyện không kiên quyết như ban nãy:
- Bành Hiểu Lộ, chúng ta cũng là bạn bè, em có chuyện, anh làm sao không giúp được, em nói đi, muốn anh làm gì?
Ở đầu kia điện thoại Bành Hiểu Lộ hừ lạnh lùng nói:
- Em muốn anh giả điên, cái đó có giúp không?
Diệp Lăng Phi đồng ý nói:
- Giúp! Không phải chỉ là giả điên thôi sao? Cái đó có là gì, chuyện nhỏ.
- Vậy thì tốt. Đợi đến chiều em lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524806/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.