Sáng sớm Diệp Lăng Phi đã thức dậy, đầu đau như búa bổ, người thì nóng lên cảm giác như là có lửa đốt, cả người không có chút sức lực. Hắn nằm trên giường lấy tay xoa xoa thái dương. Định là cố bước ra khỏi giường, nhưng không thể đứng dậy được, đành phải nằm trên giường. Đến khoảng hơn 8 giờ. Tiêm Đao, Dã Lang và những người khác đã thức dậy rồi, họ thấy Diệp Lăng Phi vẫn chưa dậy. Theo tính cách của Diệp Lăng Phi thì không nên dậy trễ như vậy. Dã Lang đến trước cửa phòng Diệp Lăng Phi. Giơ tay gõ cửa, trong phòng không nghe âm thanh gì. Dã Lang lại gõ liên tục mấy tiếng, trong phòng vẫn im ắng.
Tiêm Đao và Dã Lang bước tới, Dã Thú hỏi:
- Dã Lang! Tôi nghĩ Lão đại chắc là mệt lắm cho nên mới không dậy được, hay chúng ta đợi một chút, đợi Lão đại dậy!
Dã Lang thấy lạ bèn hỏi:
- Không phải chứ! Satan không thể dậy muộn như vậy được!
Tiêm Đao không rõ lắm về thói quen sinh hoạt của Diệp Lăng Phi ở Trung Quốc, anh ta cũng không tiện nói. Dã Lang chau mày, luôn có cảm giác Diệp Lăng Phi không thể dậy muộn như vậy được, anh ta lại gõ cửa, lần này tiếng gõ cửa rất lớn, nếu như bình thường cứ cho là Diệp Lăng Phi ngủ thì cũng bị tiếng gõ cửa làm tỉnh giấc rồi. Nhưng điều khiến họ ngạc nhiên là tiếng gõ cửa lớn như vậy mà vẫn không thấy Diệp Lăng Phi thức dậy, lúc này, không chỉ Dã Lang, mà đến Dã Thú cũng thấy bất thường, Dã Thú cố sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524760/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.