Chương trước
Chương sau
Vừa nghe bí thư Trương hỏi câu đó. Diệp Lăng Phi chợt nở nụ cười, bí thư Trương cảm thấy mình hỏi hơi đường đột, vội vàng nói:
- Tiểu Diệp, cậu đừng cả nghĩ, tôi chỉ thuận miệng hôi vậy thôi!
- Bí thư Trương, tôi muốn hói làm sao mà ông lại biết chuyện này?
Diệp Lăng Phi hôi.
- Điều này!
Bí thư Trương hơi trầm ngâm, sau đó đáp:
- Tiểu Diệp, là có người đề cập đến trong cuộc họp của thường ủy tỉnh ủy!
- Là ai vậy?
- Bí thư Tưởng.
Bí thư Trương nói.
- Chiều hôm nay bí thư Tưởng nhắc tới chuyện này, hơn nữa bí thư Tưởng còn nhắc tới chuyện cậu ở thành phố Vọng Hải dựa vào quan hệ với nguyên bí thư thị ủy Chu Hồng Sâm, vô pháp vô thiên, hai ngày trước còn bắt cóc một người nước ngoài. Tiểu Diệp, tôi tự nhận là quan hệ giữa hai chúng ta không tệ, những chuyện vốn chẳng nên nói cũng đã nói cả với cậu rồi, tôi muốn nói với cậu là bên tôi cũng hơi khó xử!
- Bí thư Tưởng? Có phải là Tưởng Khải Lâm không?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Diệp Lăng Phi nói.
- Tôi đã từng có xích mích với con trai của Tưởng Khải Lâm, về phần Tưởng Khải Lâm, tuy rằng tôi chưa gặp mặt, nhưng ít ra cũng đã nghe nói qua, hôm qua lúc ở Bắc Kinh tôi và lão Nhạc còn đề cập đến Tưởng Khải Lâm. Bí thư Trương, ông đã không coi tôi là người ngoài, tất nhiên tôi sẽ nói thật với ông, tôi có thể cảm giác được, lão Nhạc cũng không thích Tưởng Khải Lâm đâu!
Bí thư Trương nghe vậy liền trở nên trầm mặc, địa vị hiện giờ khiến cho ông ta không thể nào ăn nói chẳng cố kỵ gì như Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi là như vậy, hắn mặc kệ quan hệ của kẻ đó lợi hại thế nào, ai dám chọc tới ta, ta sẽ cho hắn sáng mắt ra. Diệp Lăng Phi thấy bí thư Trương ở đầu dây bên kia không lên tiếng, hắn tiếp tục nói:
- Bí thư Trương, tôi mặc kệ tay Tưởng Khải Lâm làm sao mà biết chuyện này, tôi đoán cái tên kia không nói gì tốt đẹp về tôi đâu, về phần chuyện của người nước ngoài kia, ta tôi nghĩ cần giải thích với một một chút, bởi vì tên người nước ngoài đó không phải do tôi bắt!
- Không phải do cậu bắt sao?
Bí thư Trương nghe vậy quả thực sửng sốt. Trong cuộc họp buổi chiều nay, Tưởng Khải Lâm nói rất chắc chắn là Diệp Lăng Phi đã bắt cóc một người nước ngoài ở thành phố Vọng Hải, chuyện này ảnh hưởng rất không tốt, thậm chí còn thể khiến cho hai quốc gia nổ ra tranh cãi. Tưởng Khải Lâm còn nói trong tay mình có chứng cứ, lúc đó, bí thư Trương không tỏ thái độ gì, loại chuyện này mình không nên nhúng tay vào thì tốt hơn. Trọng điểm của cuộc họp sau đó chuyển sang vấn đề xây dựng tư cách đảng viên, nhằm vào một loạt vấn đề mới xuất hiện trong đảng gần đây, bí thư Trương đơn giản không tỏ thái độ. Tưởng Khải Lâm nhắc tới chuyện đó cũng không giải quyết được gì. Bí thư Trương làm vậy là có suy tính, mục đích không cần nói cũng biết, đó là không muốn trêu chọc Diệp Lăng Phi thêm lần nữa. Bí thư Trương sau khi biết quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và Nhạc Lâm Sơn, trong lòng đã có quyết định, đó chính là không nên chọc vào tay Diệp Lăng Phi này. Nếu như tối nay Diệp Lăng Phi không gọi điện thoại cho bí thư Trương thì bí thư Trương cũng định gọi cho Diệp Lăng Phi để tán gẫu một số chuyện, dụng ý là muốn nhắc nhở Diệp Lăng Phi, không nên quá kiêu ngạo. Người Trung Quốc làm việc đều chú ý đường lui, bí thư Trương cũng giữ một miếng cho mình. Chỉ là bây giờ nghe Diệp Lăng Phi nói người không phải là do hắn bắt, bí thư Trương trong lòng thầm suy tính lại.
- Tiểu Diệp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao bí thư Tưởng lại nói nắm trong tay chứng cứ của cậu nhỉ?
Bí thư Trương hỏi.
Diệp Lăng Phi nghe bí thư Trương nói như vậy, cũng đoán được cái chứng cứ đó là gì, nhất định là mấy tấm ảnh mà Hứa Tư Tư đã chụp. Mình vốn đang định làm om sòm chuyện này lên, hiện giờ xem ra Tùy Trường Hồng đúng là đã báo chuyện này lên cấp trên, về phần Tùy Trường Hồng báo chuyện này với Tưởng Khải Lâm như thế nào. Diệp Lăng Phi không cần biết. Diệp Lăng Phi chỉ muốn làm lớn chuyện, việc này lan ra càng lớn càng tốt. Diệp Lăng Phi không có gì phải sợ cả! Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bí thư Trương, ông còn nhớ chuyện của tập đoàn IPA không?
Bí thư Trương sao có thể quên được chuyện của tập đoàn IPA chứ, chỉ là bí thư Trương không biết được tập đoàn IPA thì có liên quan gì đến chuyện này.
- Tất nhiên là tôi biết chuyện của IPA. Tiểu Diệp, cậu hỏi tôi chuyện này để làm gì?
- Bí thư Trương à, để tôi nói thẳng ra vậy!
Diệp Lăng Phi nói.
- Người nước ngoài đó chính là gián điệp của tập đoàn IPA, người đó đã bị người của bên Bắc Kinh trực tiếp tới đưa về Bắc Kinh rồi, tôi tin rằng người đó còn đang bị giam ở Bắc Kinh đó. Nếu như bí thư Trương không tin, có thể đi hỏi lão Nhạc kia, ông ta là người biết rõ nhất. Chuyện tôi có thể nói chỉ có như vậy thôi, tôi tin rằng bí thư Trương cũng là người từng trải, biết chuyện này nên giải quyết thế nào. Chuyện này bí thư thị ủy Điền Vi Dân cũng biết, tôi không phải người gan to mật lớn, nếu tôi đã sống ở nơi này thì phải tuân thủ pháp luật ở đây, sao tôi lại tự ý bắt cóc người nước ngoài được!
- Hóa ra chuyện là như vậy!
Bí thư Trương nhẹ nhàng nói.
- Tiểu Diệp, tôi biết phải làm như thế nào rồi!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bí thư Trương, ông đã không coi tôi là người ngoài, tôi nói hết cho ông nhé. Chuyện này là do một tên nhà báo nhãi nhép của một tòa soạn báo gây ra, tên nhà báo kia vì muốn nổi tiếng, cố ý bịa đặt ra chuyện như vậy, nhưng mà thị trưởng thành phố Vọng Hải Tùy Trường Hồng lại muốn công bố chuyện này ra. Những chuyện trên chốn quan trường tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà tôi cho rằng chuyện này nhất định có vấn đề, bây giờ người của ủy ban kỷ luật thành phố đã can thiệp vào chuyện này, nói cái gì mà muốn tiếp tục điều tra. Bí thư Trương, tôi thấy ông ở trong tỉnh phải quan tâm nhiều hơn, cứ tiếp tục như vậy không phải là cách hay, tôi rất ghét bị người ta ngày nào cũng đến làm phiền!
- Tiểu Diệp, ý của cậu tôi hiểu rồi!
Bí thư Trương nói.
- Loại chuyện này ảnh hưởng đến danh dự của chính phủ chúng ta, tôi không thể ngồi yên không ngó tới được. Ngày mai tôi sẽ đem chuyện này ra thảo luận thêm lần nữa, đến lúc đó, tôi sẽ có câu trả lời cho cậu. Khụ, cục diện hiện giờ cũng là do tôi, tỉnh thành cử tổ điều tra mới khiến cho sự việc càng thêm phiền toái, tôi sẽ mau chóng giải quyết!
- Bí thư Trương, vậy thì cảm ơn ông!
Sau khi dập máy, Diệp Lăng Phi nở nụ cười. Xem ra chuyện này đang đi theo đúng hướng mà mình đã dự tính, thường nói chốn quan trường hiểm ác đáng sợ, xem ra cũng chỉ như vậy mà thôi. Diệp Lăng Phi đang lúc cao hứng, sau khi ăn tối, đầu tiên đi tắm cái đã. Hắn không lên giường ngủ ngay mà bật máy vi tính lên. Diệp Lăng Phi có tài khoản QQ, chỉ là không lên nhiều. Dù sao thì hắn cũng không quen dùng QQ như MSN. Diệp Lăng Phi đồng thời lên tài khoản ở hai phần mềm, kết bạn cũng chỉ có mấy người. Kết quả là Diệp Lăng Phi vừa mới Online, nick của Trương Lộ Tuyết đã chớp sáng. Lúc này Diệp Lăng Phi mới nhớ ra, hôm nay lúc mình quay trở về còn chưa nói cho Trương Lộ Tuyết. Hắn đã từng nói với Trương Lộ Tuyết nói, chờ sau khi minh từ Bắc Kinh trở về sẽ đến tìm Trương Lộ Tuyết. Nhưng hôm nay trở về từ Bắc Kinh chỉ lo triền miên với Đường Hiểu Uyển, lại quên nói cho Trương Lộ Tuyết rồi. Diệp Lăng Phi vỗ trán, vội vàng bật khung trò chuyện với Trương Lộ Tuyết, thấy trên đó có mấy chữ:
- Anh đã quay về thành phố Vọng Hải rồi à?
Diệp Lăng Phi vội vàng trả lời:
- Vừa mới trở về!
Trương Lộ Tuyết bên kia lập tức có trả lời, trên đó viết:
- Về rồi sao không điện thoại cho em?
Trong lúc Diệp Lăng Phi vừa định giải thích với Trương Lộ Tuyết thì Trương Lộ Tuyết lại phát lời mời xem webcam. Diệp Lăng Phi không thể làm gì khác được đàn phải đồng ý xem webcam. Hắn thấy Trương Lộ Tuyết mặc một bộ áo ngủ ngồi trước máy vi tính, chiếc áo ngủ đó hở ra một phần bộ ngực tuyệt mỹ của Trương Lộ Tuyết. Glọng nói của Trương Lộ Tuyết truyền tới:
- Bạch Tình Đình đâu, sao lại không thấy Bạch Tình Đình ngồi cạnh anh vậy?
- Tình Đình còn chưa về, anh vừa mới tắm rửa sạch sẽ rồi. Lộ Tuyết, em đã tắm chưa?
Diệp Lăng Phi cười hỏi,
- Ở nhà sao mà mặc nhiều quần áo vậy, có phải là phòng em không có điều hòa không, có cần hôm nào anh mua một cái qua bên đó, như vậy thì em không phải mặc nhiều quần áo như vậy rồi!
- Thôi đi. Diệp Lăng Phi à, không phải anh chưa từng xem qua!
Trương Lộ Tuyết hừ lạnh nói.
- Cái tên vô lại nhà anh có phải là thừa dịp Bạch Tình Đình không ở đây, trở nên to gan, có muốn em nói cho Bạch Tình Đình là anh đùa giỡn em không?
- Lộ Tuyết, cái đó sao lại gọi là đùa giỡn, anh đây là muốn tỏ tình với em!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Anh nhớ em quá!
- Thôi thôi, em không tin lời anh nói đâu!
Trương Lộ Tuyết bĩu môi, hừ lạnh nói:
- Anh mà nhớ em à, sao em lại không thấy thế nhỉ!
- Lộ Tuyết, anh thực sự rất nhớ em mà!
Diệp Lăng Phi nói.
- Anh nhớ em, được, vậy anh nói thử xem, anh nhớ em thế nào?
Trương Lộ Tuyết hỏi.
Diệp Lăng Phi hơi chần chừ rồi đáp:
- Anh nhớ em, nhớ sự xinh đẹp của em, nhớ sự dịu dàng của em, nhớ em rất hiểu lòng người khác, nhớ em…!
Diệp Lăng Phi còn chưa kịp nói xong đã bị Trương Lộ Tuyết ngắt lời:
- Thôi đi, anh lại nói mấy câu dỗ ngon dỗ ngọt này. Theo em thấy chỗ mà anh nhớ trên người em chỉ có hạ thân của em thôi, có phải vậy không? Anh là cái đồ động vật chỉ biết suy nghĩ bằng hạ thân, em không tin mấy lời đường mật của anh đâu!
Diệp Lăng Phi cười cười, không phủ nhận, nói:
- Lộ Tuyết, em nói anh như vậy là còn thiếu đấy, anh không chỉ có dùng hạ thân để mà suy nghĩ, còn dùng cả mông để suy nghĩ nữa!
- Xì!
Trương Lộ Tuyết bật cười. Dáng cười của Trương Lộ Tuyết rất dễ thương. Diệp Lăng Phi thấy dáng vẻ xinh đẹp khi cười của Trương Lộ Tuyết, không nhịn được nuốt nước bọt, nói:
- Lộ Tuyết, nào lại đây, hôn một cái đi!
- Nếu anh muốn hôn em thì đến nhà em đi!
Trương Lộ Tuyết cố ý nói.
- Nếu như anh làm được điều này, ta em không chỉ cho anh hôn mà còn để anh làm chuyện mình muốn nữa, thế nào, có bỏ được Bạch Tình Đình để đến đây với em không?
- Sao anh cảm thấy những lời này nghe như là anh là con vịt, còn phải đến đó với em!
Diệp Lăng Phi oán giận nói.
- Anh không qua đó thì tốt hơn, tránh để bị em cường bạo!
- Anh nói cái gì, có giỏi thì nói lại xem!
Trương Lộ Tuyết bị Diệp Lăng Phi nói như vậy dường như là đã nổi giận, cô trừng mắt, nói:
- Diệp Lăng Phi, anh là một tên khốn kiếp!
Diệp Lăng Phi vừa thấy Trương Lộ Tuyết tức giận, hắn vội vàng nói:
- Lộ Tuyết, em đừng giận. Anh chỉ nói đùa với em thôi, sao em lại cường bạo anh chứ, toàn là anh cường bạo em, được rồi, hai người chúng ta đừng nên so đo ai cường bạo ai nữa, nói tóm lại một câu, anh cần em!
- Những lời này còn nghe giống như người có học!
Trương Lộ Tuyết hừ lạnh nói.
- Anh nhớ kỹ cho em, em không phải một người phụ nữ không thể sống được nếu thiếu ba cái chuyện chăn gối, phụ nữ bọn em không giống như các anh, cả ngày chỉ biết nghĩ mấy chuyện bậy bạ, dù không làm chuyện đó với anh thì em cũng không khó chịu đâu!
- Được được, em nói thế nào thì như thế đi!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Lộ Tuyết, chúng ta nói sang chuyện khác đi, chúng ta tâm sự về nhân sinh, về lý tưởng, tâm sự!
- Nói chuyện về thân thể em thì thế nào?
Trương Lộ Tuyết ngắt lời Diệp Lăng Phi, cố ý kéo áo ngủ ra một chút, để lộ ra nửa bộ ngực tròn trịa của mình. Diệp Lăng Phi vừa nuốt nước bọt vừa nói:
- Cái vấn đề này cũng có thể nói chuyện được một lúc. Lộ Tuyết, đừng để hở một nửa ra thế, cởi hết toàn bộ ra đi!
Trương Lộ Tuyết không nói gì, bỗng nhiên đứng dậy, rời khỏi bàn máy vi tính. Diệp Lăng Phi thấy Trương Lộ Tuyết đi ra khóa cửa phòng lại, sau đó mới quay về trước máy vi tính, nói:
- Em không muốn để cho cha mẹ em thấy em như vậy, ai biết bọn họ sẽ nghĩ thế nào chứ!
Trương Lộ Tuyết vừa nói vừa ngồi xuống trước máy vi tính, cởi áo ngủ của mình ra, hoàn toàn để lộ gò bồng đảo khiến người khác phải xao động. Diệp Lăng Phi thấy vậy chỉ biết nuốt nước bọt, luôn miệng nói:
- Sao lúc ấy anh lại không thấy em khêu gợi vậy nhỉ. Lộ Tuyết, bây giờ anh thực sự muốn đến nhà em rồi đó!
Trương Lộ Tuyết nở nụ cười, nói:
- Anh chỉ nói miệng như vậy mà thôi, nếu anh thực sự muốn tới đây, vậy sao anh còn ngồi lại trước máy tính thế?
- Anh anh không dám đứng dậy!
Diệp Lăng Phi nói.
- Nhìn sắc đẹp mê hồn của em làm cho xương cốt anh mềm nhũn cả ra rồi, căn bản là không dám đứng lên nữa. Anh chỉ sợ khi mình bước đi, mấy cái xương trên người sẽ rơi xuống!
- Hứ, anh lại nói lung tung!
Trương Lộ Tuyết vừa nói vừa cởi hẳn áo ngủ xuống chân, cố ý biểu diễn mấy tư thế sợi cảm trước camera. Lần này Diệp Lăng Phi thực sự bị Trương Lộ Tuyết khiêu khích lửa dục trong người, hắn nhìn chắm chằm vào tấm thân của Trương Lộ Tuyết, nói:
- Đúng đúng, dạng chân ra. ừ, cứ như vậy,.....!
Trong lúc Trương Lộ Tuyết đang quyến rũ Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi chợt nghe thấy chỗ cửa phòng truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó là tiếng mở cửa. Diệp Lăng Phi trong lòng thầm kêu không xong, vội vàng đánh mấy chữ: “Tình Đình đã về rồi!”. Diệp Lăng Phi vừa mới tắt webcam đi. Bạch Tình Đình đã đấy cửa phòng đi vào. Bạch Tình Đình cầm một cái túi xách, cô vừa đi vào liền cởi áo khoác ra, cũng không để ý đến Diệp Lăng Phi đang bối rối tắt QQ đi.
- Ông xã, sao anh còn chưa đi nghỉ vậy, em còn tưởng anh đã lên giường đi ngủ rồi!
Bạch Tình Đình cởi áo khoác ra, bên trong mặc một chiếc áo sơmi màu trắng, đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi.
- Anh muốn lên mạng!
Diệp Lăng Phi tắt QQ đi, như trút được tảng đá trong lòng. Diệp Lăng Phi tin rằng mới rồi Bạch Tình Đình nhất định không chú ý tới mình và Trương Lộ Tuyết đang nói chuyện qua webcam mà Trương Lộ Tuyết vừa mới khỏa thân ở trên đó. Diệp Lăng Phi không biết nếu như để cho Bạch Tình Đình thấy màn vừa rồi thì sẽ có cảm tưởng gì. Ngay lúc Diệp Lăng Phi đang chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm. Bạch Tình Đình đã đặt mông ngồi vào trong lòng Diệp Lăng Phi. Tay Bạch Tình Đình khoác lên vai Diệp Lăng Phi, từ trên người cô truyền đến hương thơm mê hoặc lòng người. Mùi thơm cơ thể của Bạch Tình Đình khiến cho Diệp Lăng Phi cảm giác lửa dục vừa rồi mới bị Trương Lộ Tuyết khiêu khích đốt lên lại bạo phát, hắn ôm eo Bạch Tình Đình, vừa mới định ôm hôn Bạch Tình Đình thì thấy Bạch Tình Đình bỗng nhiên đứng lên. Trong lúc Diệp Lăng Phi còn đang nhìn cô với ánh mắt ngơ ngác khó hiểu, bàn tay mềm mại của Bạch Tình Đình đã nắm lấy thằng em đang chào cờ của Diệp Lăng Phi. Bàn tay của Bạch Tình Đình nắm chặt hạ thân của Diệp Lăng Phi, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc, hỏi:
- Ông xã, đây là chuyện gì vậy?
- A a, cái này.... cái này!
Diệp Lăng Phi trong lòng hối hận, nếu biết rằng Bạch Tình Đình sẽ về sớm như vậy, mình cần gì phải tán tỉnh Trương Lộ Tuyết, không nhìn Trương Lộ Tuyết khỏa thân, như vậy không phải đã bình yên vô sự rồi sao. Diệp Lăng Phi không biết trả lời như thế nào, theo bản năng nhìn về phía máy vi tính. Bạch Tình Đình cũng quay sang nhìn màn hình máy vi tính, thấy trên màn hình chỉ là nền xanh của giao diện. Cô lại quay mặt về, tay nắm càng thêm chặt. Diệp Lăng Phi nhíu mày, nói:
- Tình Đình, em nghe anh giải thích!
-Xì!
Bạch Tình Đình bật cười, cô buông tay ra, ngồi xổm xuống, cởi dây lưng áo ngủ của Diệp Lăng Phi ra, dịu dàng nói:
- Ông xã, anh không nên xem mấy bộ phim đó, ghê tởm lắm. Nếu như anh muốn, anh có thể gọi điện thoại cho em, em sẽ nhanh chóng quay về!
Bạch Tình Đình vừa nói vừa há miệng ra, cúi thấp đầu xuống. Diệp Lăng Phi vốn đã dục hỏa đại thịnh, lại được Bạch Tình Đình cúi xuống ngậm, quả thực là không nhịn nổi nữa, nói:
- Tình Đình, chúng ta lên giường đi!
Bạch Tình Đình ngẩng đầu lên, trên gương mặt mĩ lệ tuyệt thế hiện ra một nụ cười, cô nũng nịu nói:
- Ông xã, em vừa mới về, còn chưa kịp tắm đâu, không thì anh tắm giúp em nhé?
- Không phải tắm giặt gì cả!
Diệp Lăng Phi đứng lên, hai tay ôm lấy Bạch Tình Đình, đặt lên trên giường. Bạch Tình Đình nằm trên giường, nói:
- Ông xã, anh đừng vội vã như vậy, ai da, anh đừng xé rách quần áo em,!
Diệp Lăng Phi nhanh chóng cởi hết quần áo của Bạch Tình Đình ra, nằm đè lên người Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình dùng hai tay ôm vai Diệp Lăng Phi, đôi môi kiều diễm hé mở, phát ra những tiếng rên rỉ mê hồn.,....
********************************************
Ở đời không ai đọc được chữ ngờ. Tùy Trường Hồng không thể tưởng tượng nổi vì sao chuyện lại trở nên không thể thu thập được. Hắn vốn tưởng rằng lần này nhất định có thể kéo đổ Chu Hồng Sâm, nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán. Tổ điều tra do tỉnh cắt cử xuống lại điều tra việc vu hãm Chu Hồng Sâm. Vương Thần cũng bị cả ủy ban kỷ luật thành phố và tổ điều tra của tỉnh ủy đồng thời điều tra. Tùy Trường Hồng biết được tin này lúc dự cuộc họp của ủy ban thành phố. Vương Thần bị tình nghi đã vu cáo nói xấu người tốt đã bị bắt giam, ủy ban kỷ luật thành phố, viện kiểm sát thành phố, cục công an thành phố cùng với tổ điều tra của tỉnh ủy đều đang điều tra chuyện Vương Thần bị nghi ngờ đã vu cáo Diệp Lăng Phi và Chu Hồng Sâm. Ngữ khí của Điền Vi Dân trong cuộc họp của ủy ban rất cứng rắn, ông ta tức giận nói:
- Bây giờ chân tướng sự việc đã rõ ràng, tay nhà báo Vương Thần đã bịa đặt ra một chuyện hoang đường có ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, tôi không nghĩ đây là một chuyện đơn giản, phía sau nhất định có người chỉ đạo, phía tỉnh ủy cũng yêu cầu chúng ta điều tra nghiêm túc, chuyện này ảnh hưởng thực sự quá nghiêm trọng. Gần đây còn có tin đồn Diệp Lăng Phi có quan hệ với con gái của nguyên bí thư thị ủy Chu Hồng Sâm chúng ta, những lời đồn này sớm không đến, muộn không đến, lại đến đúng vào lúc này, dụng tâm quả là hiểm ác đáng sợ, tôi mới nghe thấy lần đầu. Lần này, chúng ta không thể dừng lại, nhất định phải điều tra rõ rốt cuộc là ai đứng đằng sau giở trò quỷ!
Điền Vi Dân vừa nói vừa liếc nhìn Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng làm bộ không có thấy, Điền Vi Dân tiếp tục nói:
- Lần này tổ điều tra của tỉnh sẽ phối hợp với chúng ta cùng nhau điều tra chuyện này, nếu như điều tra ra có người ở phía sau giờ trò, dù cho người đó là ai thì cũng cần phải trừng trị nghiêm khắc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.