Trương Lộ Tuyết hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, hai tay ôm cổ Diệp Lăng Phi, nhẹ nhàng nói:
- Diệp Lăng Phi, anh làm sao vậy, sợ rồi ư, em muốn quyến rũ anh đấy, thế đã được chưa?
- Đương nhiên là được rồi!
Diệp Lăng Phi một tay vòng qua cổ ôm lấy Trương Lộ Tuyết, tay kia thì lần mò đi vào trong nội y của Trương Lộ Tuyết, đặt lên ngực Trương Lộ Tuyết. Trương Lộ Tuyết không mặc gì bên trong cả, áo ngực của cô cũng đã cởi ra, ném ở trên giường. Diệp Lăng Phi bóp nắn bộ ngực mềm mại của Trương Lộ Tuyết, sau đó lại rút ra tay ra, khoác lên vai Trương Lộ Tuyết, nói:
- Được rồi. Lộ Tuyết, đừng náo loạn nữa, mau ngủ đi. Xem mắt em đã đỏ thế kia rồi, anh thấy thế đau lòng lắm đó!
- Cuối cùng thì anh cũng nói được một câu làm người ta thấy ấm lòng!
Trương Lộ Tuyết nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:
- Ít ra anh vẫn còn biết yêu thương em!
- Em nói linh tinh gì vậy, sao anh lại không thương em chứ!
Diệp Lăng Phi nói.
- Ngoan nào, ngủ đi!
Trương Lộ Tuyết quả thực hơi mệt mỏi, ôm cổ Diệp Lăng Phi, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Diệp Lăng Phi không thất buồn ngủ, hắn chỉ muốn dỗ Trương Lộ Tuyết đi ngủ thôi, thấy Trương Lộ Tuyết đã nhắm mắt lại ngủ. Diệp Lăng Phi nhìn trân trân vào nụ cười mỹ lệ trên gương mặt của Trương Lộ Tuyết, thấy gương mặt xinh đẹp diễm lệ hơi trắng bệch, đó là dấu hiệu của người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524727/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.