Vị cục trưởng cục công thương này không muốn gánh vác trách nhiệm này, trong lòng ông ta thầm nghĩ, chuyện này vốn chẳng liên quan gì tới ông ta, đều là do phó thị trưởng Diêu đảm nhận, ông ta đâu có quản đâu. Nghĩ tới đây, ông ta không quan tâm tới những việc khác nữa, ông ta đem tất cả trách nhiệm đổ hết lên đầu phó thị trưởng Diêu. Sau khi Diệp Lăng Phi nghe xong, hắn lạnh lùng nói:
- Cuộc điện thoại này ông gọi hay là tôi gọi đây?
- A....!
Trong lòng tên cục trưởng cục công thương tính toán, cuộc điện thoại này không thể để Diệp Lăng Phi gọi. Nếu như để Diệp Lăng Phi gọi thì biết đâu Diệp Lăng Phi sẽ nói ra những điều gì khác nữa, cũng may là phó thị trưởng Diêu này cũng quản lý cục công thương, nếu như bản thân hắn mà đắc tội với phó thị trưởng Diêu thì sau này sẽ khó mà sống tốt nữa.
Tên cục trưởng cục công thương vừa mới suuy đi tính lại xong, liền vội vàng nói:
- Diệp tiên sinh, chuyện này để tôi nói chuyện với phó thị trưởng Diêu một chút đã. Có thể bên trong chuyện này có hiểu lầm chăng!
- Vậy được! Anh nói với tên phó thị trưởng Diêu đó đi. Nếu anh không giải quyết được, tôi sẽ không để ý đâu, tôi sẽ gọi điện cho hắn ta!
Diệp Lăng Phi nói:
- Dù sao tôi cũng chẳng sợ cái gì cả. Không giống với những người làm quan như mấy người, suy nghĩ cái này, suy nghĩ cái kia. Tôi biết tôi không động tới mấy người thì mấy người cũng đừng có động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524700/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.