Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây, sắc mặt của Tưởng Thiên Dương trở nên càng khó coi hơn, hắn cảm giác mình bị một tên nhãi ranh hơn ba mươi tuổi chơi xỏ. Tưởng Thiên Dương hừ lạnh nói:
- Không phải mày sợ rồi đó chứ, nên mới ba hoa như vậy, chẳng phải mày nói so tài đó sao, so tài thế nào đây?
- À, đợi một chút!
Diệp Lăng Phi chẳng lo lắng gì cả, từ trên người rút ra điếu thuốc, sau khi châm thuốc hắn hút một hơi nói:
- Không thấy chúng tôi còn thiếu một người đó sao, mày đợi một chút đi, đừng có vội!
- Có gì phải sợ chứ!
Tưởng Thiên Dương hừ lạnh nói, hắn quay qua người con gái đó nói:
- Tiểu Vũ, chúng ta lên xe ngồi đợi trước, hôm nay anh nhất định phải để cho mấy tên hẹp kiến thức này này được hiểu biết thêm. Thế nào gọi là có tiền!
Diệp Lăng Phi cười nhạt, mặc kệ hắn ta. Bạch Tình Đình lúc nãy bị cô gái đó làm cho tức điên lên, sắc mặt đến giờ vẫn chưa hòa lại. Lúc này Vu Tiêu Tiếu xách một cái túi giấy từ trong đi ra. Vu Tiêu Tiếu vừa đến trước mặt Bạch Tình Đình cố ý lượn lờ bộ váy lót chít eo với số lượng có hạn trước mặt cô gái đó, nói to:
- Chị à, mới hơn ba nghìn tệ đã mua được rồi, chỉ có chiếc này thôi, chị à, đợi chúng ta về chị nhất định sẽ mặt cho em xem đó nha!
Cô gái đó ngồi trong xe sau nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu cầm cái túi giấy trong tay, cô tức hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524696/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.