Giọng nói khàn khàn đó của Bạch Tình Đình khiến Chu Hân Mính giật nảy mình. Cô nghĩ không ra tại sao giọng của Bạch Tình Đình lại trở nên khàn khàn thế này. Nghe thấy Bạch Tình Đình bão cô sớm quay lại xong. Chu Hân Mính có chút chần chừ, mở miệng nói:
- Tình Đình, tớ cần lo xong việc của Diệp Phong trước đã, chiều nay tớ sẽ về!
Diệp Lăng Phi cần điện thoại qua, nói với Chu Hân Mính:
- Hân Mính, cái tên Diệp Phong đó lần này nhất định chuốc lấy không ít phiền phức đâu, em cần phải dặn kỹ đám thuộc hạ đó, nhất định phải đề cao cảnh giác. Anh nghe Dã Thú nói Diệp Phong bị người ta theo dõi đó, anh đoán Diệp Phong nhất định biết được có người đang theo dõi hắn, chạy không được, thế nên mới tìm cách hợp tác với cảnh sát.
- Em cũng nghĩ như thế!
Chu Hân Mính nói.
Bây giờ em sẽ cho người tới đại khách sạn Cửu Châu đưa Diệp Phong về tới đại đội cảnh sát hình sự xong, đợi em sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, em sẽ quay về biệt thự. À anh, rốt cuộc Tình Đình bị sao vậy, cổ họng sao lại khàn thế chứ?
- Cô ấy không sao, chỉ là tối qua hưng phấn quá nên mới bị khàn cổ thôi mà!
Diệp Lăng Phi đưa mắt nhìn Bạch Tình Đình một cái, chỉ thấy Bạch Tình Đình nước mắt lại lũ lượt rơi xuống, bộ dạng trông cực kỳ đáng thương. Diệp Lăng Phi trên mép nở một nụ cười đắc ý, nhìn bộ dạng của hắn không khác gì một kẻ tồi tệ vừa làm xong việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524652/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.