(mất đoạn đầu)
Dã Thú cười nói.
- Nào, giờ anh đã nhịn không được nữa rồi!
Dã Thú vừa nói vừa đưa tay ôm Maria lên, lao thẳng về phía giường.
Ngay lúc Dã Thú vừa đóng cửa vào, Diệp Lăng Phi và Dã Lang hai người cũng từ trong phòng bước ra.
Lúc bước qua cửa phòng của Dã Thú. Diệp Lăng Phi liền bĩu bĩu môi, rồi từ từ cất bước qua phòng của Dã Thú.
Diệp Lăng Phi và Dã Lang bước ra khỏi khách sạn Lisboa. Diệp Lăng Phi rút điện thoại ra, gọi cho Kim Quảng.
- Ông chủ Kim, giờ chúng tôi bắt đầu đi đây!
Diệp Lăng Phi nói.
- Mong rằng lúc tôi đến, có thể nhìn thấy người bạn của tôi an toàn không thương tích gì!
- Diệp tiên sinh, ngài yên tâm đi, bạn của ngài giờ đang ở đây, có điều, anh ta khả năng do bị sợ quá, vẫn còn chưa hồi phục lại!
Kim Quảng nói.
- Đợi lúc ngài qua đây sẽ rõ, tôi không tiện nói cho lắm, tóm lại tôi bảo đảm, bạn của ngài không hề bị thương gì cả, chỉ là bị chịu chút sợ hãi mà thôi!
- Mong rằng như vậy!
Diệp Lăng Phi nói
- Giờ tôi sẽ qua đó, đợi lúc tôi đến, chúng ta sẽ nói chuyện kỹ hơn!
Sau khi Kim Quảng nói chuyện xong với Diệp Lăng Phi, hắn liền cười cười, đưa điện thoại cho Mary, mở miệng nói:
- Mary giờ em quay về sòng bạc đi, chuyện ở bên đó giao cả cho em xử lý đó!
- Vâng!
Mary đáp.
Kim Quảng bước lên lầu, từ đây có thể nhìn thấy bất kể góc nào của khu xưởng phế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524623/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.