Đợi lúc Diệp Lăng Phi đến nhà hàng của khách sạn Grand Lisboa, bọn người Lương Ngọc đã ngồi yên chỗ hết rồi, chỉ còn đợi Diệp Lăng Phi đến. Diệp Lăng Phi xin lỗi nói:
- Thật ngại quá, lúc nãy tôi nói chuyện điện thoại hơi lâu!
Diệp Lăng Phi ngồi xuống liền nói:
- Hôm nay không tôi mời, mọi người cứ ra sức gọi món, tôi biết mức sống ở Hồng Kông cao, riêng mua nhà một mét vuông cũng đã mấy trăm nghìn rồi, tiền lương của cảnh sát đương nhiên cũng sẽ không ít rồi!
Lương Ngọc cười nói:
- Lương của cảnh sát chúng tôi rất thấp!
Diệp Lăng Phi vừa nghe nói:
- Sĩ quan Lương, các cô tiền lương được bao nhiêu thì tôi không rõ, có điều nhà ở Hồng Kông thì một mét vuông đã mấy chục nghìn tệ là không giả đâu, dựa vào giá nhà ở có thể suy ra lương của cô không thấp!
- Diệp tiên sinh, sao tôi lại nghe nói nhà ở đại lục cũng cao, giống như nhà ở Thâm Quyến chẳng phải trung bình cũng trên nghìn tệ sao, hơn nữa còn nghe nói có biệt thự bình thường nhưng bán ra với giá trên chục triệu, dựa vào cái này mà suy ra thì chẳng phải mức sống của đại lục cũng giống như Hồng Kông đó sao?
- Cái này nói không chắc được!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Tôi chỉ nói giá nhà cửa cao vốn không nói lên rằng mức sống cũng cao, thậm chí có một số người…!
Diệp Lăng Phi không nói tiếp nữa, mấy thứ này không phải là những thứ mà hắn nên can thiệp vào.
Tuy ngoài miệng Diệp Lăng Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524617/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.