Diệp Lăng Phi tới trong phòng của Trần Tam, hắn ngồi trên cái ghế bành to đùng của Trần Tam. Angel tới bên cạnh Diệp Lăng Phi, ngồi vào lòng hắn. Diệp Lăng Phi đưa tay ôm lấy eo của Angel. Diệp Lăng Phi châm một điếu thuốc, vứt cái bật lửa lên trên bàn, nói với Trần Tam vừa bước vào:
- Ngoài tên vừa nãy ra, còn có ai nữa không?
- Còn một người đàn bà, nhưng cô gái đó chỉ là kĩ nữ, tôi đã thả cô ta ra rồi!
Trần Tam nói.
Diệp Lăng Phi không nói câu gì. Trần Tam đứng đối diện Diệp Lăng Phi, nói:
- Anh yên tâm, cô kĩ nữ đó là người Ma Cao bản địa, tôi đảm bảo cô ta không dám nói bậy gì đâu ạ!
- Tôi không phải là lo lắng chuyện đó!
Diệp Lăng Phi xua xua tay, nói:
- Tôi đang nghĩ là không biết bên tiểu tử đó có liên hệ với ai, vừa nãy nhìn thấy cái bộ dạng của hắn thì tôi biết hắn là tên cứng đầu. Vì vậy ra tay nặng vào, tốt nhất là đánh gãy một chân hắn đi, cho hắn biết thế nào là lợi hại!
- Tôi hiểu! Bây giờ tôi sẽ đi đánh gãy chân nó!
Trần Tam vội vàng đồng ý, quay người đi. Không lâu sau thì nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Hoắc Chấn, ngay sau đó thì Trần Tam quay lại, nói với Diệp Lăng Phi:
- Đã đánh gãy một chân trái của nó! Tên tiểu tử đó bây giờ cái gì cũng sẽ khai ra hết!
- Như vậy là tốt nhất!
Diệp Lăng Phi rít một hơi thuốc, đứng dậy. Angel cứ dính sát vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524597/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.