Diệp Lăng Phi nhận điện thoại của Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình liền vội nói thẳng một câu xảy ra chuyện rồi. Diệp Lăng Phi giật nảy mình, hắn còn nghĩ Bạch Tình Đình xảy ra chuyện gì rồi, vội vàng hỏi:
- Bà xã, em nói từ từ thôi, đừng vội!
- Ông xã, em nói xây ra chuyện là vì đứa bé đó bị xe đâm rồi!
Giọng điệu của Bạch Tình Đình không hoàn toàn vô cùng lo lắng, nhiều lắm cũng chỉ là lòng đồng cảm mới khiến cô nói nhanh tới như vậy thôi, cho dù là Bạch Tình Đình hay Diệp Lăng Phi, đều không thích đứa trẻ đó lắm. Nhất là khi Diệp Lăng Phi nghe xong Bạch Tình Đình nói đứa trẻ đó bị xe đâm xong, hắn liền lạnh nhạt nói:
- Đã chết chưa?
Diệp Lăng Phi không nhất thiết phải đi quan tâm con của người khác, trong cái xã hội phát triển này, rất nhiều người trở nên lãnh đạm hơn rất nhiều, có một số người khen con nhà người ta đẹp, đáng yêu, cũng chỉ là nói trên bờ môi chót lưỡi mà thôi, chẳng có ai lại đi thích con của nhà khác mà không thích con của nhà mình, trừ khi đứa trẻ con của nhà kia là giống của hắn, tên kia ngốc ngếch nên mới nuôi con hộ hắn.
Phản ứng này của Diệp Lăng Phi rất bình thường, nếu Diệp Lăng Phi tỏ ra có vẻ hấp tấp chút, đó chẳng qua cũng chỉ là giả đối mà thôi. Diệp Lăng Phi chính là con người như vậy, chỉ cần không phải là người có liên quan đến hắn, người khác sống hay chết đều không liên quan tới hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524590/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.