Diệp Lăng Phi đã lên lầu, hắn vốn muốn trở về phòng ngủ của mình, nhưng tới chân cầu thang lại dừng bước, hắn suy nghĩ, đi đến phòng của Chu Hân Mính.
Diệp Lăng Phi đứng trước cửa phòng của Chu Hân Mính, dùng tay khẽ đẩy cửa phòng của Chu Hân Mính, cửa phòng bị từ từ đẩy ra. Chu Hân Mính ban đêm đi ngủ không khóa cửa, dù sao trong biệt thự này chỉ có mỗi một người đàn ông là Diệp Lăng Phi, căn bản không cần lo lắng vấn đề an toàn. Trong phòng của Chu Hân Mính tối đen, ánh đèn trên hành lang từ khe cửa mà Diệp Lăng Phi đẩy ra rọi vào trong phòng, vừa đúng có thể khiến Diệp Lăng Phi nhìn thấy Chu Hân Mính đang ngủ trên giường. Chỉ nhìn thấy chiếc môi nhỏ anh đào của Chu Hân Mính khép lại, trên mặt đã hiện ra nụ cười hạnh phúc, dường như đang mơ thấy một giấc mơ hạnh phúc.
Diệp Lăng Phi lại đóng cửa phòng lại, hắn sợ kinh động đến Chu Hân Mính đã ngủ say, khi đóng cửa, có vẻ vô cùng cẩn thận. Khi hắn đóng cửa phòng lại, vừa quay lưng, thì nhìn thấy Bạch Tình Đình đứng sau lưng hắn.
- Hân Mính đã ngủ rồi!
Diệp Lăng Phi khẽ nói một câu, sau đó, hắn khẽ ôm eo Bạch Tình Đình, đi vào phòng ngủ của hai người.
- Ông xã, có phải vừa rồi anh giận lắm không?
Đến cửa phòng ngủ, Bạch Tình Đình khẽ hỏi. Diệp Lăng Phi không nói gì, đẩy cửa phòng ngủ ra, đi vào.
Bạch Tình Đình đi theo vào trong, đợi cửa phòng đóng lại, Diệp Lăng Phi mới nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524582/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.