Trên mặt đất tuyết đóng rất dày, vừa đạp chân xuống đã không thấy sụt chân nữa. Diệp Lăng Phi ôm eo Chu Hân Mính, miệng không ngừng nhắc nhở:
- Hân Mính, cẩn thận một chút, chú ý dưới chân đó!
Chu Hân Mính bị Diệp Lăng Phi nói như vậy thực sự cảm thấy không chịu được nữa. Chu Hân Mính vốn rất nhớ nhung Diệp Lăng Phi, vừa gặp mặt, cô nói chuyện với giọng điệu cực kì dịu dàng, nhưng lúc này thì cô lại bộc lộ ra cá tính đích thực của mình, gắt giọng:
- Anh làm cái gì vậy, em cũng không phải là trẻ con nữa rồi, sao lại không biết cách chăm sóc bản thân chứ!
Angel nghe Chu Hân Mính oán trách Diệp Lăng Phi, lập tức cười nói:
- Satan, em cũng cảm thấy anh đúng là rất giống các bà các mẹ, anh còn chưa già lắm mà, sao mà lại dài dòng như vậy chứ, chờ đến khi anh già rồi, chẳng phải là sẽ nói dài nói dai đến chết người sao!
Diệp Lăng Phi trợn mắt nhìn Angel, nói:
- Đây là anh lo lắng cho con của mình, người mẹ nuôi như em lại không lo lắng cho con trai nuôi của mình sao?
- Mẹ nuôi?
Angel sửng sốt, lập tức nói:
- Em đã đồng ý đâu nhỉ, hơn nữa, làm sao anh có thể đảm bảo đó nhất định là con trai, vạn nhất đó là một bé gái thì sao?
- Sinh con gái thì cũng là con gái nuôi của em, cái chức mẹ nuôi của em đã được đinh đoạt rồi, Angel, mau mau chuẩn bị tiền mừng đi nhé. À, chờ khi nào con của anh sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524576/chuong-888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.