Nhiếp Quân tối nay nghe câu này là lần thứ hai rồi, môi hắn khẽ co rúm lại rồi lập tức cười nói:
- Đại đội trưởng Bạch, tôi cũng chẳng có ý gì cả, chỉ là vừa rồi tôi muốn tìm sĩ quan Bành bàn chút chuyện, lại phát hiện trong ký túc xá của sĩ quan Bành có người!
- Ký túc xá của sĩ quan Bành có người thì có gì không đúng, chẳng lẽ còn không cho ký túc xá của người ta có người sao, đó chỉ là chuyện riêng tư của Hiểu Lộ, chúng ta không ai quản được!
Bạch Dương mặc kệ, sau khi hắn xếp gọn chăn thì quay người lại nói với Nhiếp Quân:
- Tôi nói nè sĩ quan Nhiếp, cậu có thời gian thì cũng đừng quan tâm đến những chuyện này nữa, hãy tham gia tập luyện nhiều hơn đi, cậu cũng không thể mãi như vầy được, chẳng lẽ cậu thật sự định quay trở về bộ đội?
- Đại đội trưởng Bạch, anh hiểu nhầm ý của tôi rồi!
Nhiếp Quân vội vàng giải thích.
- Tôi nói là vừa rồi lúc tôi đi tìm sĩ quan bành thì nhìn thấy trong ký túc của sĩ quan Bành cũng có tên họ Diệp cũng ở đó, hơn nữ tên tiểu tử đó còn động tay động chân với sĩ quan Bành, chuyện này tôi không thể nói bậy được, đại đội trưởng Bạch, anh không biết đây, trước đây tôi và sĩ quan Bành có đến nhà tên họ Diệp đó, hắn đã có vợ rồi, tôi lo sĩ quan Bành bị tên khốn đó lừa mất!
Bạch Dương vừa nghe khẽ nhíu mày nói:
- Sĩ quan Nhiếp, chuyện này không thể nói lung tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524558/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.