Cả Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đều nghỉ lại trong phòng trị liệu, có một nữ quân y trực ban. Tay phải của Bành Hiểu Lộ đặt nằm bên giường, dung dịch thuốc trong bình treo ở phía trên từ từ được truyền vào huyết quản của cô. Cô nằm nghiêng người, má phải áp lên gối, hai đùi khép chặt lại với nhau, cặp mắt long lanh như nước mùa thu nhìn Diệp Lăng Phi.
- Này, anh đã ngủ chưa?
Bành Hiểu Lộ hỏi.
Diệp Lăng Phi lắc đầu, hắn nằm nghiêng người qua, nói:
- Có điều tôi nghĩ tôi sắp ngủ rồi, đầu tôi đang mê man, nãy ở bên ngoài vẫn còn rất lạnh, giờ cảm thấy toàn thân nóng rực, đầu đau muốn chết, tôi nghĩ tôi sốt rồi!
- Cái gì mà nghĩ chứ, nhìn bộ dạng anh cũng biết anh đang sốt rồi!
Bành Hiểu Lộ nhìn cô nữ quân y ở đầu bên kia, thấy tay phải cô ta đang che mặt, ngồi trước bàn, trông bộ dạng chắc là ngủ rồi. Song, cô bỗng lắc lư một cái, rồi tỉnh lại. Lúc này Bành Hiểu Lộ gọi người nữ quân y đó qua, để người nữ quân y đó khám cho Diệp Lăng Phi.
Thật ra, không cần kiểm tra cũng biết Diệp Lăng Phi lúc này đã bị cảm nghiêm trọng. Vị nữ quân y đó lo truyền một bình nước không đủ, liền đợi Diệp Lăng Phi truyền xong một bình nước lại truyền cho Diệp Lăng Phi bình nữa.
So với Diệp Lăng Phi. Bành Hiểu Lộ chủ yếu chỉ là hạ nhiệt. Đợi cô truyền xong bình nước đó, vị nữ quân y liền rút đầu kim ra khỏi tay Bành Hiểu Lộ, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524547/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.