Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính sau khi mua đồ ở bên trong trung tâm thương mại thì lái xe về. Diệp Lăng Phi nói:
- Hân Mính! Em đừng nói, trái tim anh còn đang rất lo lắng đây này, anh không biết tối nay bố em có cầm chai rượu đánh anh không, chuyện này chúng ta phải nói trước, tối nay tới nhà em ăn cơm tuyệt đối không uống rượu!
- Anh lại nghĩ bậy gì chứ! Bố em không đánh anh đâu, anh yên tâm đi! Bây giờ em gọi điện cho bố xem khi nào ông có thể về nhà.
Chu Hân Mính rút điện thoại gọi cho Chu Hồng Sâm. Cô và bố chỉ nói mấy câu, Chu Hân Mính cúp điện thoai tâm trạng có vẻ tốt trên mặt hiện lên nụ cười.
- Hân Mính! Em cười gì vậy?
- Không cười gì cả! Đợi khi anh tới thì sẽ biết!
- Làm gì mờ ám đây! Lại cố tình giấu anh. Như vậy là không đúng, giữa chúng ta mà cũng có bí mật sao?
- Anh đừng hỏi nữa! Đã bảo anh tới thì sẽ biết mà!
Chu Hân Mính không trả lời Diệp Lăng Phi cũng hết cách chỉ còn biết lái xe tiếp không hỏi nữa. Lái xe tới phía dưới nhà Hân Mính, Hân Mính mở cửa và xuống xe trước. Diệp Lăng Phi cũng xuống xe hắn xách túi quà đứng trước mặt Hân Mính nói:
- Hân Mính! Anh không biết sao nữa! Thấy đi tới nhà em run lắm! Hay là do anh sợ bố em đánh anh!
- Từ khi nào mà anh biết sợ vậy!
Hân Mính ôm lấy cổ Diệp Lăng phi tỏ ra thân mật nói:
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524536/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.