Chu Hân Mính nghe thấy câu nói đó của Bạch Tình Đình thì lặng người đi, đôi mắt diễm lệ đó nhìn Tình Đình, ánh mắt tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc. Bạch Tình Đình thấy dáng vẻ đó của Hân Mính thì cười nói:
- Hân Mính cậu làm gì vậy, sao lại nhìn tớ như vậy. Lẽ nào tớ không thể biết chuyện này sao?
-Không.....Không phải như vậy! Tớ.....tớ.........!
Tay Bạch Tình Đình nắm chặt lấy tay Hân Mính nói:
-Hân Mính tớ nói rồi. Chúng ta là bạn tốt, lúc đầu tớ cũng đã nói với cậu rồi, chúng ta cùng yêu một người đàn ông. Thật ra việc này tớ đã biết từ đầu rồi. Cậu còn nhớ chuyện lần trước ở bệnh viện không?
-Cậu nói cái hôm tớ bị ngất phải vào viện sao?
-Hôm đó tớ gọi điện xong thì nghe thấy vị bác sỹ đó nói. Ngay lúc đó tớ đã biết cậu có thai rồi chỉ là tớ không muốn nói thôi. Có một số chuyện tớ muốn chính cậu nói ra!
-Tình Đình tớ xin lỗi, thật lòng tớ không muốn giấu cậu. Tớ...tớ chỉ là không muốn nói với cậu thế nào mới được. Thật sự xin lỗi cậu, Tình Đình xin cậu đừng giận tớ, tớ...tớ....!
Bạch Tình Đình không những không giận Hân Mính mà còn nhẹ nhàng:
-Hân Mính. Cậu nghĩ tớ là người như thế nào đây. Cậu chẳng phải nói là hiểu tớ sao? Vậy cậu phải biết tớ không bao giờ giận cậu chứ. Hơn nữa nếu đổi lại là tớ, tớ cũng làm như vậy. Thật ra vừa nãy cậu cũng đã định nói với tớ rồi. Tớ thật sự rất vui bởi vì người bạn tốt nhất của tớ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524493/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.