Diệp Lăng Phi thấy Nhạc Lâm Sơn nói Chu Hân Mính lợi đụng chức quyền tham ô thì vô cùng tức giận, quát:
- Là thằng khốn nào nói như vậy? Con mẹ nó chứ. Hân Mính cần tiền, thì tao cho cô ấy có tiêu cả đời không hết, cô ấy việc gì phải tham ô?
Lời Diệp Lăng Phi nói đều là sự thật. Trong tay hắn nhiều tiền tới nỗi tiêu cả đời không hết. Nếu Chu Hân Mính thật sự cần tiền, chỉ cần nói với hắn một tiếng thì muốn bao nhiêu cũng được.
Tất nhiên lý do chủ yếu chỉ là do Chu Hân Mính chẳng có nơi nào để tiêu tiền. Vì thế, khi nghe được tin người trên tinh bất Chu Hân Mính đi vì nghi ngờ cô tham ô thì hắn không kiềm chế được sự tức gÍận liền quát ầm lên.
Trước đây khi còn ở nước ngoài Nhạc Lâm Sơn và Diệp Lăng Phi cũng có qua lại. Tính hắn nóng như lửa, hắn còn dám tiêu diệt những tên phiến loạn không nghe lời. Nhưng đó chỉ là tình hình trong thời phiến loạn. Khi đó hắn vô cùng ngang ngược và thô bạo, toàn thân tanh mùi máu. Còn Diệp Lăng Phi bây giờ có thêm cái “nộ” của người dân bình thương.
Nhạc Lâm Sơn nói:
- Câu không cần tức gÍận. Tôi đã nói qua về vấn đề của Chu Hồng Sâm và Chu Hân Mính rồi. Những người trên tỉnh nhất định sẽ đưa ra kết luận công bình nhất. Trên tỉnh nhận được tố cáo, hơn nữa còn do chính lãnh đạo cấp cao ờ thành phố Vọng Hải trình lên tỉnh. Những người phụ trách ở chỗ cậu cũng không phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524464/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.