Tần Dao dường như trở nên điên cuồng, cô nói liền một mạch, kể hết những ủy khuất phải chịu đựng bấy lâu nay. Diệp Lăng Phi đứng yên không động đậy, nét mặt hắn vẫn không hề thay đổi, chỉ lẳng lặng nghe Tần Dao phát tiết cho bằng hết. Mãi cho đến khi Tần Dao dừng nói, chỉ còn lại tiếng khóc nức nờ. Diệp Lăng Phi mới nói:
- Tần Dao. Dương Tử là ai vậy?
- Một thằng khốn nạn, một tên cực kì khốn nạn!
Tần Dao thóa mạ,
- Hắn và Mễ Tuyết là đồng bọn, chính hắn khống chế em, biến em thành con bù nhìn trong tay hắn!
- Hắn là đồng bọn của Mễ Tuyết à?
Diệp Lăng Phi hỏi,
- Có phải là cái ả Mễ Tuyết của cái Hồng Phấn để Quốc gì đó không?
- Chính là cô ta!
Tần Dao nói đến đây, cảm thấy không còn úy kị gì nữa, tiếp tục nói:
- Có rất rất nhiều chuyện đã xảy ra, lẽ nào anh nghĩ em muốn trở thành như thế này sao, nhưng mà em thực sự bất lực, em không thể thay đổi được!
- Tần Dao, cô cứ nói ra, có thể tôi sẽ giúp được cô!
Diệp Lăng Phi đưa tay vỗ vỗ vai của Tần Dao, nói:
- Hãy tin tưởng tôi!
Nước mắt Tần Dao chảy dài trên má, cô nắm lấy cánh tay của Diệp Lăng Phi đang đặt trên vai mình, gật đầu thật mạnh......
ở trong xe của Diệp Lăng Phi, Vu Đình Đình vẫn đứng ngồi không yên chờ đám người Diệp Lăng Phi quay trở về, trong lòng cô rất lo lắng cho Tần Dao. Vừa rồi ánh mắt đáng sợ của Diệp Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524438/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.