Hoắc Tư Tư vốn định xỉ nhục Trịnh Khả Nhạc một phen, nhưng không ngờ cuối cùng sự việc lại biến thành như là bản thân cô, Hoắc Tư Tư cảm thấy ăn cơm ở đây cùng với bọn người Trịnh Khả Nhạc chính là một sự đau khổ vì thế mà Hoắc Tư Tư vẫn chưa ăn no đã nói dối là cô có việc phải đi gấp.
Hoắc Tư Tư đã đi, mấy người còn lại cảm thấy có tiếp tục cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, vốn mấy người này định sau khi ăn cơm xong thì tiếp tục đi hát karaoke hoặc nhảy múa gì đó, bây giờ bị toàn bộ kế hoạch bị vỡ rồi.
Trịnh Khả Nhạc cũng không giữ lại, để cho Hoắc Tư Tư tính tiền rồi mấy người cùng rời khỏi nhà hàng.
- Khả Nhạc, có cơ hội chúng ta lại gặp nhau!
Hoắc Tư Tư vốn định trước lúc đi tìm lại cho mình chút thể diện, cô nói:
- Tôi ở trong khách sạn Quốc Tế Vọng Hải, nếu cô có thời gian có thể đến phòng tôi nói chuyện phiếm, dù sao phòng tôi ở cũng là phòng khách quý của khách sạn, một buổi tôi hơn tám trăm tệ, tụi mình ở đó ra sức lăn qua lăn lại cũng chẳng có ai quản đâu!
- Người giàu có khác!
Trịnh Khả Nhạc khẽ thở dài,
- Tôi trước giờ còn chưa từng đến khách sạn Quốc Tế Vọng Hải đó, ừm, có cơ hội tôi sẽ đi cho biết!
Trịnh Khả Nhạc nói đến đây, quay qua Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng nói:
- Hay là tụi mình chạy xe đi trước đi, người ta là người sống ở khách sạn năm sao, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524389/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.