Chu Hân Mính cúp điện thoại, ném trá lại cho Diệp Lăng Phi sau đó ngồi xuống bên canh hắn, nói:
- Bây giờ em đã có biện pháp bắt được tên Triệu Trường Đào rồi!
Diệp Lăng Phi nói:
- Đều là do con đàn bà chết tiệt kia, nếu anh sớm giết chết ả thì sẽ không có những chuyện như thế này xảy ra đâu!
Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Chu Hân Mính sa sầm mặt, quát:
- Diệp Lăng Phi, anh nói cho em biết, rốt cuộc trong lòng anh có vị trí cùa em và Tình Đình không?
Nhìn Chu Hân Mính tức giận tới xanh cả mật, Diệp Lăng Phi sửng sốt, đáp:
- Hân Mính, câu này mà em còn phãi hôi sao, trong lòng anh, hai em là những người quan trọng nhất!
Chu Hân Mính hừ lạnh nói:
- Anh nói quan tâm đến hai người bọn em, vậy mà động một chút là muốn đánh muốn giết. Nếu anh xáy ra chuyện gì thì em và Tình Đình làm sao sống nổi?
Diệp Láng Phi há hốc miệng, hồi lâu vẫn không thể trả lòi câu hỏi này. Hắn cúi đầu nhìn xuống đất, bực bội nói:
- Nhưng anh không chịu nồi con tiện nhân Lâm Tuyết này, anh không để mụ làm hại Tình Đình đâu!
- Em đã nói rồi mà, em sẽ tự tay bắt Triệu Trường Đào!
Chu Hân Mính thấy Diệp Lăng Phi cúi đầu, cơn tức cũng giảm đi không ít. Cô dựa vào người Diệp Lăng Phi, nói:
- Bây giờ anh không phãi là một tên trùm buôn bán vũ khí xuyên quốc gia, không còn là một đao phù giết người không chóp mắt nữa, lúc này anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524382/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.