Vu Tiêu Tiếu đưa theo Diệp Lăng Phi đến ký túc xá của nàng. Diệp Lăng Phi vào trong phòng, nhìn thấy bên trong ngoài ba nữ sinh còn có ba nam sinh. Trương Tuyết Hàn mặc một chiếc váy trắng, gương mặt tiều tụy vì bệnh tim, nở một nụ cười nhợt nhạt. Trương Tuyết Hàn hai tay đặt lên đùi, ngồi trên chiếc giường cạnh của sổ, vừa thấy Diệp Lăng Phi đến, Trương Tuyết Hàn vội vàng đứng dậy. Vu Tiêu Tiếu đứng ở của ký túc xá hô to một tiếng:
- Này mấy tên kia, đừng ở chỗ này làm phiền chúng ta nữa, nếu các vị muốn ngắm mỹ nữ ~ thì hãy ra ngoài trước đi!
Sau đó, nàng quay sang mấy người bạn cùng phòng đang thu dọn đồ đạc hô:
- Này các cô nương, mau ra tiếp khách đi!
Diệp Lăng Phi thiếu chút nữa thì ngất xỉu. Cái gì từ miệng Vu Tiêu Tiếu cũng biến đổi hết luôn, đang yên đang lành lại gọi ra tiếp khách. Diệp Lăng Phi nhìn Vu Tiêu Tiếu nói:
- Tiêu Tiếu, em không cần khoa trương thế. Anh mang thuốc tới cho Tuyết Hàn rồi phải đi ngay, anh làm sao bằng được các em được nghĩ ngơi thoải mái, có thể hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc!
- Dừng lại, sư phụ, câu này cùa anh sai rồi. Nghĩ cái gì mà nghĩ, được có mấy ngày ngắn ngủi rồi lại chuẩn bị đối mặt với cuộc sống như địa ngục.
Vu Tiêu Tiếu vừa nói vừa kéo Diệp Lăng Phi đến trước mặt Trương Tuyết Hàn nói:
- Tuyết Hàn, mình dẫn sư phụ tới rồi nè, ai nha, mình quên mất, Hứa Duy vì chặn hậu cho sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524334/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.