Chương trước
Chương sau
Những lời nói này của Diệp Lăng Phi khiến cho Lý Khả Hân sững sờ, tay phải Lý Khả Hân cầm tách trà đã pha đặt trước miệng, khi nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy, Lý Khả Hân đặt tách trà xuống không dám tin nói:
- Không phải đó chứ, người ta là nhân viên chuyện nghiệp của công ty bảo hiểm, sao có thế nói dối được chứ?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Sao không thể, ai nói nhân viên chuyện nghiệp không thể nói dối chứ, em thử nghĩ xem, hành vi do con người gây nên không cần đền bù tiền, chẳng lẽ ngay cả món tiền nay em còn tính không ra?
- Em không tin đâu! Chẳng đến nỗi thế chứ!
Ngữ khí của Lý Khả Hân không tin mấy, cô nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Anh là người của công ty bảo hiểm đó, anh về nghe ngóng xem sao! Em luôn cảm thấy bất an trong lòng!
- Không có gì! Anh đã nói cho dù bọn họ có không muốn đền tiền anh cũng bắt bọn họ đền tiền!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Anh là ai chứ! Anh là Diệp Lăng Phi không có gì là không có thể.
- Anh lại nói dóc nữa rồi!
Lý Khả Hân đưa tay ra thụi Diệp Lăng Phi một cái, người chết cũng có thể được anh nói dóc cho sống lại, em thấy anh thích hơp làm bảo hiểm đó.
- Anh cũng nghĩ như vây, vì thế anh mới làm bảo hiểm đó!
Diệp Lăng Phi cười nói.
Sau khi hai người ăn xong, Diệp Lăng Phi lái xe chở Lý Khả Hân đến tiệm cà phê Mộng Viên ở Bách hóa Việt Dương, ở đó có một tiệm cà phê Mộng Viên, bây giờ tiệm cà phê gần trường đã không con nữa, Lý Khả Hân lo tiệm cà phê bên bách hóa Việt Dương cũng xảy ra chuyện liền chạy tới đây.
Trước khi Diệp Lăng Phi chia tay Lý Khả Hân lại dặn dò Lý Khả Hân một lần nữa, nói Lý Khả Hân đừng có lo nữa, tất cả mọi việc đểu cứ giao hết cho hắn giải quyết.
Sau khi chia tay Lý Khả Hân Diệp Lăng Phi lại xe đến học viện ngoại ngữ, hắn đã nghĩ nếu đi tìm Tần Dao chi bằng đi tìm Vu Đình Đình, Vu Đình Đình và Tần Dao là bạn thân, chí ít cũng biết một số nơi Tần Dao thường đến, như thế mới có thể tìm thấy Tần Dao.
Việc này nhất thiết phải tìm cho ra Tần Dao mới có thể làm rõ được đầu đuôi ngọn ngành của chuyện nay.
Diệp Lăng Phi đỗ xe trước cổng trường học viên ngoại ngữ, chiếc Benz đó đáng giá trên một triệu của Diệp Lăng Phi ngay cả trong thành phố Vọng Hải cũng không có được mấy chiếc, Diệp Lăng Phi đỗ xe trước cổng trường lập tức thu hút được ánh mắt của không ít sinh viên, mấy năm gần đây những chiếc xe ngon thường thu hút được ánh mắt của các sinh viên, chẳng phải trên mạng đã lan truyền một chuyện đó sao, một người đàn ông lại chiếc xe ngon của mình qua lại trường làm việc, kết quả trên cả đoạn đường đều gặp phải không ít sinh viên nữ đến bắt chuyện.
Tuy nói việc này không tranh khỏi có chút khoa trương, nhưng quả thật đã phản ánh được một số hiện trạng của xa hội, sinh viên bây giờ sớm đã không còn là những sinh viên hồn nhiên trong sáng vì báo đáp quốc gia mà học tâp. Bây giờ các trường đại học giống như hình ảnh thu nhỏ của xã hội với quy mô nhỏ, nhưng nếp sống không lành mành ngoài xã hội đã ảnh hưởng đến tư duy và quan niệm của sinh viên trong nhà trường, tất cả hướng đến tiền đã thành tiếng lòng của những sinh viên đó.
Đăc biệt là một số sinh viên nữ, càng thiết tưởng đến tương lại của mình từ sớm, theo điều tra của một số phía phi chính phủ, trước mắt trong số những phụ nữ đến đăng ký kết hôn nhiều nhất chính là những sinh viên nữ vừa mới tốt nghiệp, thậm chí còn có một số sinh viên nữa vẫn chưa tốt nghiệp đã đi đăng ký kết hôn từ sớm. Những sinh viên này có cũng một cách nghĩ giống nhau, đó chính là gả cho những người đàn ông có điều kiện ưu việt, chỉ ít có thể giảm bớt hai mươi năm phấn đấu.
Diệp Lăng Phi ngồi trong xe gọi điện cho Vu Đình Đình, Vu Đình Đình đang trong phong tự học ôn bài để chuấn bị thi, sau khi nhận được điện thoại của Diệp Lăng Phi Vu Đình Đình lập tức thu đem sách vở ra trước cổng trường gặp Diệp Lăng Phi.
Vu Đình Đình đứng trước cổng trường vốn không nhìn thấy chiếc xe mà trước đó Diệp Lăng Phi thường đi, ngược lại nhìn thay chiếc Benz siêu cấp hao hoa. Vu Đình Đình ngạc nhiên định rút điện thoại ra gọi cho Diệp Lăng Phi thì nhìn thấy chỗ cửa sổ của chiếc Benz đó Diệp Lăng Phi đang thò đầu ra vẫy tay với cô.
Lúc Vu Đình Đình bước đến chiếc xe Benz đó rõ ràng cảm giác được có rất nhiều sinh viên đang ngồi nhìn cô, Vu Đình Đình không thích bị người khác nhìn như vậy, cô sợ bị người khác hiếu nhầm mình được người có tiền bao.
Vu Đình Đình nhanh chóng lên xe của Diệp Lăng Phi, vừa lên xe Vu Đình Đình không kìm được thở dài một hơi. Diệp Lăng Phi nhìn thấy Vu Đình Đình như vậy cười nói:
- Đình Đình, lần sau anh tìm em sẽ không lái xe này được chưa, hoặc chúng ta hẹn nơi nào đó em đến tìm anh, em thấy như vây có được không?
Vu Đình Đình vội xua tay nói:
- Diệp đại ca, không sao đâu!
Diệp Lăng Phi cười cười bảo Vu Đình Đình thắt dây an toàn. Hắn chạy xe rời khỏi trường ngoại ngữ đến quảng trường bãi biển gần trưởng học thì dừng lai, hắn quay qua nói với Vu Đình Đình:
- Đình Đình, em có tìm ra Tần Dao không?
- Emkhông biết Tần Dao ở đâu ca!
Vu Đình Đình nói.
- Diệp đại ca, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh muốn tìm Tần Dao sao?
- Chuyên dài dòng lắm!
Diệp Lăng Phi khẽ thở dài nói với Vu Đình Đình:
- Tối qua Tần Dao không về bên em, em biết cô ấy đi đâu không?
- Em không biết!
Vu Đình Đình vừa nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến chuyện Tần Dao tối qua đi đâu, cô nói có chút tự trách móc mình:
- Đeu trách em cả, nếu không phải vì em Tần Dao sẽ không bỏ đi, bây giờ em rất lo Tần Dao xảy ra chuyện, nếu Tần Dao có bất trắc gì cả đời nay em sẽ không thế nào tha thứ cho bản thân mình được.
Diệp Lăng Phi đưa tay ra vuốt cái má xinh xinh của Vu Đình Đình nói:
- Đình Đình, em qua tốt bụng rồi, chuyện của Tần Dao không liên quan đến em. Ai gặp phải chuyện giống như em đều tức giận cả. Đình Đình, em đã không có làm gì sai cả.
Diệp Lăng Phi an ủi Vu Đình Đình.
Vu Đình Đình khẽ lắc đầu nói:
- Diệp đại ca, anh không cần an ủi em đâu, trong lòng em rõ chuyện nay là do em sai, lúc nay em chỉ mong sao có thể nhìn thấy Tần Dao bình an vô sự, vây thì em yên tâm rồi!
Diệp Lăng Phi nói:
- Đình Đình, tối qua Tần Dao ở bên Lý Khả Hân, nhưng đã xảy ra một số chuyện!
- Tần Dao xảy ra chuyện rồi?
Vu Đình Đình kinh hãi vôi vàng hỏi.
- Không phải!
Diệp Lăng Phi nói.
- Là quán cà phê của Lý Khả Hân xảy ra chuyện!
Vu Đình Đình nghe thấy không phải là Tần Dao xảy ra chuyện cô mới thở phào nhe nhõm nói:
- Bên chị Khả Hân xảy ra chuyện rồi?
-Ưm!
Diệp Lăng Phi nói.
- Thực ra chuyện cũng không lớn lắm, chỉ là tiệm cà phê của Khả Hân bị cháy, Khả Hân nghi ngờ là Tần Dao làm cho tiệm cà phê bị cháy, tối qua một mình Tần Dao ở trong quán cà phê đó, hôm nay lại tìm không ra Tần Dao!
- Không thể nào, Tần Dao sẽ không làm chuyện như thế!
Vu Đình Đình vừa nghe kinh sợ khiếp vía nói:
- Em tin chuyện nay không có liên quan đến Tần Dao!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Đình Đình, không cần giai thích cho Tần Dao đâu, thật ra cho dù là nguyên nhân từ Tần Dao mới khiến cho tiệm cà phê bị cháy thì cũng không có vấn đề gì cả. Anh không đế tâm đến tiệm cà phê đó, bên bách hoá Việt Dương cũng có một tiệm cà phê Mộng Viên nữa, tiệm này bị cháy rồi thì vẫn còn tiệm kia. Bây giờ anh chí là muốn tìm cho ra Tần Dao, một mặt là muốn hỏi cho rõ rốt cuôc đã xảy ra chuyện gì, măt khác anh cũng lo cho Tần Dao. Ngộ nhỡ chuyện này thực sự do Tần Dao làm thi trong lòng Tần Dao nhất đinh sẽ rất sơ hãi, sơ gánh trách nhiệm nên anh sợ cô ấy xảy ra chuyện gì!
Vu Đình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vây thì trong lòng cũng lo lắng, nghĩ lại cũng đúng, nếu thật sự là Tần Dao làm chuyện này vậy nói không chừng Tần Dao sẽ trốn. Ngộ nhỡ găp phải người xấu thì sẽ xảy ra chuyện mất. Hơn nữa Tần Dao tư tối qua đến giờ chang thấy đâu. Trong lòng Vu Đình Đình cũng lo cho Tần Dao có chuyện gì. Hai tay cô ôm chăt cánh tay Diệp Lăng Phi lo lắng nói:
- Diêp đai ca, lần nay anh nhất đinh phải giúp Tần Dao, em lo cô ấy xảy ra chuyện.
Diệp Lăng Phi vỗ vỗ vai Vu Đình Đình an ủi nói:
- Đình Đình, em đừng quá lo, bây giờ điều quan trong nhất là phải tìm cho ra Tần Dao, em thử nghĩ xem ở đâu có thể tìm thấy được Tần Dao, hoặc Tần Dao thường đi đâu?
Vu Đình Đình nhíu mày nói:
- Tuy em và Tần Dao là ban thận nhưng em cũng chẳng biết cô ấy thường đi đến những đâu.
- Nghỉ kĩ xem, ví dụ như em và Tần Dao thường đi đâu?
Diệp Lăng Phi nhắc nhở.
Vu Đình Đình nghĩ một chập lâu rồi lại lắc đầu nói:
- Em và Tần Dao thưong đi đến phong tự học của trương, nhưng hôm nay Tần Dao không đen, thưong ngay hai tụi em cung rất ỉt khi đi ra ngoai.
Noi đến đây Vu Đình Đình đột nhiên nói:
- Diêp đai ca, em và Tần Dao đã từng đi đến công viên trên đỉnh núi Tây Sơn. Tần Dao nói ở đây rất hay, cô ấy thích ở đây, có khi nào Tần Dao ở đó không nhỉ!
Diệp Lăng Phi vừa nghe nói:
- Vây chúng ta lâp tức chạy đến đó xem thế nào!
Diệp Lăng Phi lập tức khởi động xe chạy thẳng lên công viên trên đỉnh núi Tây Sơn, hắn dừng xe giữa sườn núi cùng với Vu Đình Đình đi bộ lên công viên trên đỉnh núi, nhưng hai người tìm cả nữa ngày cũng không tìm thấy Tần Dao, trong lòng Diệp Lăng Phi nay ra ý, nếu tối qua thật sự Tần Dao gây ra vụ hỏa hoạn ở tiệm cà phê thì trong lòng Tần Dao sẽ rất sợ hãi nên không gọi điện cho Lý Khả Hân, vậy nửa đêm chắc cô đã rời khỏi tiệm cà phê, nhưng nửa đêm rời khỏi, một cô gái không thể đến công viên trên đính núi Tây Sơn này, vây cô ấy đi đâu chứ?
Diệp Lăng Phi và Vu Đình Đình không tìm thấy Tần Dao, hai người trở lại trước xe dừng ở giữa sườn nui. Trong lòng Vu Đình Đình rất sốt ruột, không biết nên làm thế nào cả nói:
- Diêp đai ca, anh nói xem Tần Dao có thể đi đâu, cô ấy không có ở đây thât sốt ruột chết đi được!
- Đình Đình, đừng sốt ruột, để anh thử nghĩ xem!
Diệp Lăng Phi nói xong lên xe, Vu Đình Đình cũng lên xe, Diệp Lăng Phi lại xe rời khỏi núi Tây Sơn. Diệp Lăng Phi lại chạy trở về trước cổng tiệm cà phê Mộng Viên gần trường học, Diệp Lăng Phi xuống xe nói với Vu Đình Đình:
- Đình Đình, theo anh thấy Tần Dao nhất định là nửa đêm đã rời khỏi đây. Chắc sẽ có mấy tài xế taxi có thế nhìn thấy Tần Dao. Bây giờ chúng ta ở đây tìm mấy tai xế taxi tối qua còn ở đây xem thử có ngươi nhìn thấy Tần Dao không.
Vu Đình Đình nghĩ cũng phải, giờ chỉ còn cách đó mà thôi. Diệp Lăng Phi và Vu Đình Đình chia nhau đi hỏi thăm mấy tài xế taxi gần tiệm cà phê đó có nhìn thấy cô gái trạc tuổi Tần Dao đã từng xuất hiện ở đây hay không.
Rất nhanh có một tài xế taxi làm ca đêm nói ở gần đây có nhìn thấy một cô gái, lúc nói câu này ngươi tài xế đó con bổ sung thêm:
- Tôi nhìn thay có hai người đàn ông đi theo sau cô gái đó, sau đó bọn họ đi vào một con hem.
Diệp Lăng Phi vừa nghe thi đoán sự việc không hay rồi, hắn và Vu Đình Đình chạy đến con hẻm mà ngươi tài xế taxi đó nói, trong con hẻm đó phải hiện thấy có đôi dép lê của Tần Dao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.