Lăng Phi ngồi ở bên cạnh Phương Linh, mùi thơm từ bên Phương Linh bay vào mũi, Diệp Lăng Phi rõ ràng có chút không thích ứng, khụt khịt mũi.
Phương Linh và Triệu Lượng ở một bên nhỏ giọng nói chuyện về quản lí của bọn hắn, Phương Linh hoàn toàn liền không đếm xỉa tới ý tứ của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ngồi ở đây cũng không biết là chỗ ngồi của ai, hiển nhiên có chút vô vị.
Phương Linh và Triệu Lượng hai người này đàm luận, Diệp Lăng Phi nghe thấy đúng là chuyện bát quái (buôn dưa lê bán dưa leo),bất luận nhân viên của công ty đều thích làm như vậy.
Phương Linh và Triệu Lượng hai người tiếp tục tán gẫu, Triệu Lượng nghe Phương Linh nhắc tới Giang Nguyệt Văn, hắn lại hạ giọng nói:
- Này, có nghe nói không, Giang Nguyệt Văn kia hình như gần đây tâm tình không tốt, ngày hôm qua tôi tận mắt nhìn thấy cô ấy và quản lí cãi nhau.
- Bình thường, anh nghĩ xem, Giang Nguyệt Văn kia tuổi còn trẻ, dĩ nhiên muốn kết hôn Vu quản lí, thế nhưng, Vu quản lí là người đã có vợ, làm sao có thể ly hôn để kết hôn với Giang Nguyệt Văn chứ. Cho nên, tôi nói Giang Nguyệt Văn này ngốc, ngốc đến bó tay, vậy mà vẫn theo đuổi Vu quản lí.
- Đúng vậy, đúng vậy, nghĩ tới khi cô ta vừa mới tới công ty, tôi theo đuổi cô ta, còn không để ý tới tôi, hừ, bây giờ để cho cô ta hối hận chết đi.
Triệu Lượng rõ ràng có chút hả hê.
Phương Linh liếc mắt nhìn Triệu Lượng, khinh thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524301/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.