Diệp Lăng Phi lái xe đưa Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyên tới siêu thị gần trường mua đồ ăn thức uống sau đó lái xe ra khỏi khu vực thành thị. Đường Hiểu Uyên và Vu Đình Đình cũng không biết Diệp Lăng Phi muốn đi đâu. Vu Đình Đình đã lâu chưa gặp Diệp Lăng Phi, nàng có rất nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng vẫn nhịn không nói ra.
Đường Hiểu Uyên hỏi
-Diệp đại ca. chúng ta đang đi đâu vậy?
-Mang các em đến một chỗ! Diệp Lăng Phi thần bí cười nói.
-Đến rồi sẽ biết.
Đường Hiểu Uyên chu miệng lên, oán giận nói:
-Có cái gì hay đâu mà cứ ra vẻ thần bí. Diệp Lăng Phi cười cười, không nói tiếp với Đường Hiểu Uyên nữa. Hắn chỉ lo lái xe, chạy hơn 40 phút mới tới chân núi Long Sơn.
-Nguyên lai là tới nơi này a. Em còn tưởng Diệp đại ca muốn dẫn chúng ta đi đâu hay chứ!
Đường Hiểu Uyên vừa nhìn thấy Long Son, lập tức bĩu môi nói:
-Trước đây em đã đến đây rồi, ở đây chẳng có ai để chơi cả.
-Tiểu nha đầu, kết luận sớm quá đấy!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa lái xe theo hướng bắc núi Long Sơn. Hắn lái xe trên một con đường mới được rải nhựa. Tới trước một cánh cổng sắt lớn, Diệp Lăng Phi bóp còi vài tiếng lập tức có hai người mặc trang phục bảo an chạy ra. Bọn họ chạy đến chỗ xe đang đỗ thì nhận ra đó là Diệp Lăng Phi. Hai người vội vàng mở cổng lớn để xe của hắn đi vào, Đường Hiểu Uyên vô cùng ngạc nhiên. Nàng nhìn sang Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524280/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.