Chương trước
Chương sau
Diệp Lăng Phi sau khi nhìn mấy tấm hình Trương Lộ Tuyết đưa ra cũng không có gì bất ngờ, Diệp Lăng Phi nếu đã làm gì rồi thì sẽ không sợ bị người khác phát hiện.
Hắn nhìn bức ảnh. Cười nói:
-Chụp được đó. có cả phim nữa không, rửa cho tôi thêm mấy tấm nha, tôi giữ làm kỉ niệm.
Trương Lộ Tuyết mặt đỏ ửng lên. thu dọn mấy tấm ảnh lẻ tẻ trên bàn làm việc lại. ném vào trong ngăn kéo của mình nhìn Diệp Lăng Phi, bất mãn nói:
-Tiểu tử anh đến lúc nào mới đứng đắn được. anh không quan tâm thì anh có biết mấy thứ này có liên quan đến danh tiết của tôi hay không, tôi trong lúc hồ đồ đã bị anh chiếm rồi.... ngay cả một lời nhắn nhủ cũng không có. anh bây giờ lại nói bóng nói gió với tôi. anh có biết không; chính hôm trước Bạch Tình Đình đã đem mấy tấm ảnh này đến cho tôi đó.
-Hóa ra là vậy à. tôi còn đang sầu đây. sao Tình Đình đột nhiên đối xử lạnh nhạt với tôi thế.
Diệp Lăng Phi nói đến đây. dựa người ra sau. nói:
-Có một số chuyện cũng nên đê Tình Đình biết được. tôi vẫn cứ giấu điếm tiếp như vậy cũng không phải là chuyện tốt. nếu Tình Đình đã biết rồi thì tôi cũng không phải lo lắng suốt ngày.
-Chẳng lẽ anh không sợ Bạch Tình Đình sẽ ly hôn với anh sao. tôi hiểu rõ tính tình cô ấy, cô không thể nào chấp nhận chuyện như vậy.
Trương Lộ Tuyết nhìn thấy Diệp Lãng Phi phản ứng như vậy, không biết tại sao lòng thấy có cảm giác gì đó vui sướng, như là cô đang rất khao khát rằng Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình có mâu thuẫn. Trương Lộ Tuyết tuy nói muốn tranh giành Diệp Lăng Phi với Bạch Tình Đình. nhưng lúc đó là do cô bị Bạch Tình Đình chọc giận, sau đó tỉnh táo lại cảm thấy hối hận. Đừng nói giữa cô và Diệp Lăng Phi không hề có cái gọi là tình cảm luyến ái, mà cho dù một khi đã thật sự có cơ hội kết hôn cùng Diệp Lăng Phi, không biết những người trong gia đình nghĩ mình như thế nào. dù sao Diệp Lăng Phi vốn là người đã kết hôn, hơn nữa bố mình và bố Bạch Tình Đình lại là bạn chiến hữu. việc nãy không thể không suy nghĩ đến.
Trương Lộ Tuyết tưởng rằng mình chỉ là nhất thời nói ra. nhưng hôm nay chính mắt thấy phản ứng của Diệp Lăng Phi, lại làm cho cô hoài nghi chính mình, trong lòng không xác định được thật sự là mình có tình cảm với Diệp Lăng Phi hay không.
Diệp Lăng Phi cười nói:
-Tôi cũng hiểu rõ tính cách của Tình Đình. hoàn toàn rõ. cho nên tôi mới chờ Tình Đình hòa giải với anh, không phải tôi không giành lấy cơ hội mà là Tình Đình có cho tôi cơ hội này hay không.
-Xem ra anh rất yêu Tình Đình. anh cũng không muốn rời xa Tình Đình.
Giọng điệu Trương Lộ Tuyết có chút khác lạ, ngữ khí nói có một sự khác lạ. cô nhìn vào mắt Diệp lăng Phi nói:
Tôi nói cho anh biết, Bạch Tình Đình nói với tôi cô ta sẽ không ly hôn với anh, nhưng anh đừng vội mừng quá, sở dĩ cô ta nói như vậy hoàn toàn là do tôi. Cô Ta không muốn nhìn thấy anh bị tôi tranh giành lấy. nếu như vậy lòng tự cao của cô ta sẽ bị tổn thương. Còn tôi, tôi cũng không nhận thua, Diệp Lăng Phi, từ giờ trở đi, tôi sẽ theo đuổi anh.
-Tôi không nghe nhầm chứ. Cô muốn theo đuổi tôi?
Diệp Lăng Phi há miệng thật to, kinh ngạc nói:
-Cô thấy tôi có điểm nào tốt mà cô theo đuổi tôi. không nên vì cãi nhau với Bạch Tình Đình mà đem cả đời mình ra hủy hoại. như vậy không đáng.
-Chẳng lẽ anh không biết là tôi đã bị anh hủy hoại cả đời rồi sao?
Trương Lộ Tuyết nhìn thẳng vào mắt Diệp Lăng Phi, ngực phập phồng oán hận nói:
-Tôi cả đời chỉ biết có một người đàn ông, vào ngày hôm đó chính anh đã hủy hoại tôi, Diệp Lăng Phi anh đừng tường rằng người con gái nào cũng đều rất tùy tiện. lúc anh chiếm tôi anh có nghĩ đến trách nhiệm không, đừng tưởng rằng như vậy là hết chuyện.
-Được rồi. Đề tài đi quá xa rồi. Chúng ta đổi đề tài khác đi.
Diệp Lăng Phi phình to đầu lên. hắn không ngờ cá tính của Trương Lộ Tuyết lại rõ ràng dứt khoát như vậy, nói chuyện thẳng thắn. Diệp Lăng Phi bây giờ cũng không có tình cảm yêu đương với Trương Lộ Tuyết.
Quan trọng hơn là Diệp Lăng Phi đối với Trương Lộ Tuyết Trừ thưởng thức bên ngoài ra thi không có ý gì khác. Diệp Lăng Phi đổi đề tài, nói:
- Tiền Thường Nam dạo này thế nào rồi. khoảng một thời gian tôi rời khỏi đây cũng chẳng biết Tiền Thường Nam thế nào rồi.
- Tôi cũng không rõ.
Trương Lộ Tuyết thấy Diệp Lăng Phi đổi đề tài, cô cũng cảm giác thấy vừa rồi không để ý tới thân phận của chính mình. sao lại có thể nói những lời này trước mặt Diệp Lăng Phi chứ, cô có chút hối hận nên cũng nói sang chuyện khác. Nói tới Tiền Thường Nam:
-Tiền Thường Nam đã bán cổ phần đi rồi. nghe nói hắn nợ tiền rất nhiều. Thiếu tiền ngân hàng nhiều lắm. Sau đó người hắn cũng không thấy tăm hơi đâu nữa. Chắc là trốn sang nước ngoài rồi.
-Ồ, là thế à!
Diệp Lăng Phi nói:
-Con người Tiền Thường Nam có lòng tham vô đáy. Nếu như hắn không muốn nuốt trọn tập đoàn Tân Á, tôi sẽ không ngại cho hắn dưỡng lão tại tập đoàn Tân Á này.
-Diệp Lăng Phi. Tôi hỏi anh, có phải anh cũng đã thu mua lại cổ phần của Tiền Thường Nam không?
Trương Lộ Tuyết hỏi.
-Cô nói vậy là sao?
Diệp Lăng Phi hói.
-Bởi vì có người dùng danh "Diệp" đăng ký rồi mua cổ phần, "Diệp" bây giờ là người trong tập đoàn có cổ phần lớn hơn 65%. Đừng nói với tôi "Diệp" không phải là anh.
-Tôi không phủ nhận.
Diệp lăng Phi cườ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.