Trương Lộ Tuyết mặc một chiếc váy dài màu trắng, hai chân đeo tất hoa văn trắng mỏng, dưới chân đi đôi giầy thủy tinh tinh tế, trên tay cô còn ôm một bó hoa tươi, nhưng sắc mặt có vẻ rất suy sụp.
Trương Lộ Tuyết nhìn thấy Diệp Lăng Phi xuống xe thì chầm chậm dừng bước, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng tiến về phía cổng bệnh viện. Diệp Lăng Phi gọi với theo cô, chạy nhanh thêm hai bước, đuổi kịp cô nói:
-Thật đúng lúc, không ngờ có thể gặp cô ở đây.
Diệp Lăng Phi giơ tay đỡ lấy bó hoa trong tay Trương Lộ Tuyết, nói:
-Tôi đang định vào thăm Trương chủ tịch. Mấy ngày nay tôi bận chút việc ở bên ngoài, không biết bệnh tình của ông thấy thế nào.
-Bố tôi vẫn đang nằm ở phòng hồi sức. Tình trạng ông ấy hiện nay không tiện tiếp khách. Giám đốc Diệp, phiền anh đi về cho.
Giọng Trương Lộ Tuyết có phần khàn khàn, so với thanh âm trong trẻo ngày trước, giọng nói này của Trương Lộ Tuyết lộ ra cảm giác mệt mỏi, đuối sức của cô.
Diệp Lăng Phi cầm lấy hoa, giơ một tay vỗ vai Trương Lộ Tuyết, nói:
-Lộ Tuyết, tôi tin rằng chủ tịch Trương nhất định sẽ không sao. Chí ít bây giờ ông ấy đã tỉnh lại rồi, cô cũng có thể yên tâm được một nửa. Đừng lo lắng quá.
Trương Lộ Tuyết nhìn Diệp Lăng Phi, vốn định mở miệng mắng hắn một trận, cảnh cáo hắn không được tùy tiện gặp mình như vậy. Nhưng giờ đây cô chẳng còn lòng dạ nào mà cãi nhau với hắn. Giờ đến sức lực để cãi nhau cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524189/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.