Chương trước
Chương sau
Lý Khả Hân nhìn Diệp Lăng Phi, cười nói:
- Anh Diệp, anh hãy nói ra đi, em không tin là anh không bắt nạt người ta.
Trần Ngọc Đình tuy không nói gì, nhưng cô vẫn tươi cười, nhưng lại nói với Diệp Lăng Phi là cô cũng không tin lời Diệp Lăng Phi nói. Diệp Lăng Phi tỏ vẻ rất uất ức, nói:
- Em thật sự không có bắt nạt cô ấy, lúc cô ấy giận em, em liền nói cô đây chính là nhàn rỗi chẳng có việc gì làm mà, nếu thật như cảm thấy không có việc gì làm vậy thì có thể chạy ba mươi mấy vòng quanh tập đoàn Tân Á. Bảo đảm sẽ không vô vị như thế này nữa.
Sau khi nghe Diệp Lăng Phi nói xong, Lý Khả Hân mâp máy môi nói:
- Giám đốc Diệp, anh muốn cô ấy phải chạy ba mươi vòng quanh tập đoàn Tân Á, nếu thật như vậy thì đã sớm mệt không lê lết đi nổi nữa rồi.
Trần Ngọc Đình cũng nói:
- Đúng thế, phó giám đốc Trương nói thế nào cũng là con gái, sao cậu có thể nói như vậy được, chả trách người ta giận đến mức đó.
- Em đây là chỉ muốn tốt cho cô ta, để cho cô ta rèn luyện sức khỏe, đừng có cả ngày chỉ ngồi trong phòng làm việc.
Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy được những lời mình vừa nói lúc này có chút quá đáng rồi, nghĩ đến bộ dạng nổi cáu của Trương Lộ Tuyết, trong lòng anh thầm nghĩ:
- Tiểu nha đầu này sẽ không trong lúc giận dữ mà gọi điện thoại Tình Đình chứ, như vậy là mình toi.
Chính vào lúc này điện thoại của Diệp Lăng Phi vang lên, Diệp lăng Phi giật mình run sợ cả lên, vội vã lấy điện thoại ra, nhìn thấy là Trịnh Khả Nhạc gọi đến, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
- Khả Nhạc, có chuyện gì thế?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Giám đốc Diệp, anh đang ở đâu vậy, phó giám đốc Trương muốn tìm anh đó.
Trịnh Khả Nhạc hỏi.
- Tôi ở ngoài rồi, nhân tiện cô nói cho phó giám đốc Trương là tôi đi xuống nhà xưởng thị sát rồi, nếu như cô ta thật sự muốn tìm tôi, hoặc là đến nhà xưởng kim khai phá. hoặc là chờ tôi về. Ưm, nói luôn với cô ta là hôm nay tôi trờ về công ty.
Trịnh Khả Nhạc cười ha ha nói:
- Giám đốc Diệp. Tôi đoán là anh ra ngoài trốn Phó giám đốc Trương rồi, được rồi, tôi sẽ chuyển lời anh nói tới phó giám đốc Trương.
Sau khi nói xong điện thoại với Trịnh Khả Nhạc, Diệp Lăng Phi suy nghĩ một lát, đột nhiên nói với Trần Ngọc Đình và Lý Khả Hân:
- Tôi có chút chuyện, tôi đi trước đây.
Lý Khả Hân trong lòng có chút gì đó thất vọng, cô còn tưởng rằng Diệp Lăng Phi sẽ ở lại đây thêm một lát nữa, nhìn Diệp Lăng Phi vừa đến đã đi. Lý Khả Hân thuận miệng hỏi:
- Làm sao vậy, chẳng lẽ bà xã đại nhân tìm anh ấy à?
- Không phải vậy, vừa rồi là Trịnh Khả Hân gọi điện đến, nói là Trương Lộ Tuyết đang tìm tôi. Bây giờ tôi phải đi tìm bà xã tôi, cho dù có một trận cãi vã, cũng nên tìm một người giúp đỡ, cô nói có phải vậy không, đối phó với loại đàn bà như Trương Lộ Tuyết, tôi phải tìm bà xã. Hai người cứ thong thả trò chuyện ha. Tôi đi trước.
Diệp Lăng Phi vừa nói, vừa vội vàng đứng dậy, hướng ra cửa đi. Trần Ngọc Đình nhìn qua cửa sổ, thấy Diệp Lăng Phi đã đến đứng bên hè phố, rồi lên xe taxi đi. Cô thôi không nhìn nữa. Rồi cô nhìn Lý Khả Hân hỏi:
- Khả Hân, có phải là cô có cảm tình với cậu ấy phải không?
Lý Khả Hân giật mình, gật đầu theo phản xạ. Xem ra Lý Khả Hân không thể che dấu được tình cảm của mình dành cho Diệp Lăng Phi. Mình thích Diệp Lăng Phi vốn không có gì sai, thế tại sao lại phải che giấu chứ?
Trần Ngọc Đình khẽ thở dài, cô giờ đây cảm giác tình cảm của Diệp Lăng Phi rất phức tạp, cô cũng không biết nên nói gì với Lý Khả Hân nữa.
Trần Ngọc Đình đột nhiên lại nghĩ đến mình, có vẻ như chính mình cũng là một trong số đó sao?
Diệp Lăng Phi không lái xe, hắn để xe lại ở chỗ tập đoàn Tân Á rồi.Sáng nay vốn dĩ hắn ra ngoài là muốn tránh Trương Lộ Tuyết, nếu Diệp Lăng Phi mà còn ở tập đoàn Tân Á thì không biết Trương Lộ Tuyết sẽ tìm hắn gây phiền toái gì nữa đây.
Diệp Lăng Phi lúc này nghĩ đến chuyện nếu Trương Lộ Tuyết không tìm được mình, có thể sẽ gọi điện cho Bạch Tình Đình. Hắn giờ với vội vàng đến tìm Bạch Tình Đình, trong lòng hắn đang tính có nên tiết lộ một ít cho Bạch Tình Đình biết hay không. Ngộ nhỡ chuyện của mình với Trương Lộ Tuyết thật sự bị Trương Lộ Tuyết bôi ra, cũng còn có thể xoay chuyển được tình thế.
Diệp Lăng Phi dự định trong bụng là như vậy, đón taxi tới tập đoàn Quôc Tế Thế Kỉ. Lần này vào tập đoàn Quốc Tế Thế Kỉ đã không có người ngăn cản hắn nữa, tên bảo vệ lần trước ngăn Diệp Lăng Phi lại nhìn thấy Diệp Lăng Phi tới thì vội ân cân chào đón Diệp Lăng Phi, còn tự động mở thang máy cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi mỉm cười với người bảo vệ kia rồi bước vào trong thang máy.
Bạch Tình Đình cũng không có ở phòng làm việc của cô, vừa hỏi thư kí của Bạch Tình Đình mới biết Bạch Tình Đình đang ở tổ chức cuộc họp trong phòng hội nghị. Thứ ba tuần này Bạch Cảnh Sùng trở về, trước lúc Bạch Cảnh Sùng về trước, tất cả công việc trong tập đoàn đều do phó tổng của tập đoàn này là Bạch Tình Đình xử lý.
Diệp Lăng Phi ừ một tiếng, sau đó đẩy cửa bước vào phòng làm việc của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi ngồi trước máy tính của Bạch Tình Đình, chơi game để giết thời gian. Máy tính của Bạch Tình Đình thì không có cài đặt mấy trò chơi game mà Diệp Lăng Phi thường hay chơi. Trong máy của Bạch Tình Đình ngoài văn kiện công việc, không còn có gì khác, ngay cả những trò chơi được cài đặt trong hệ thống thao tác phần mềm cũng đều bị xóa đi. Diệp lăng Phi cho rằng, công việc là công việc mà giải trí là giải trí, quan trọng là không để phát sinh xung đột, làm việc mệt có thể chơi game giải trí, nhưng thái độ làm việc của Bạch Tình Đình lại hoàn toàn trái ngược với Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi tiện tay cầm kẹp văn kiện viết về thành phố mới mà Bạch Tình Đình đặt ở trên bàn, sau khi nhìn thấy ở trong đó có không ít liên quan về việc dời nhà xưởng sợi nhân tạo, dự án quy hoạch mảnh đất đó. Diệp Lăng Phi xem sơ qua, xác định rõ Bạch Tình Đình dựa vào ý tưởng của chính mình mà làm hạng mục này.
Lúc Diệp Lăng Phi đang xem những tài liệu của dự án, thì cửa phòng bị đẩy ra, nhìn thấy Bạch Tình Đình mặc đồng phục OL màu đen, ôm một đống văn kiện dày cộm bước vào.
Vừa rồi ở ngoài cửa, thư kí của cô cho biết là Diệp Lăng Phi tới, đang đợi cô ở phòng làm việc, nên Bạch Tình Đình vào phòng thấy Diệp Lăng Phi cũng không có gì bất ngờ. Cô đi thẳng đến trước bàn làm việc, đặt đống văn kiện đang ôm xuống bàn, nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Ông xã, anh đang làm gì vậy?
- Không có gì, anh đang xem bảng kế hoạch về dự án khu phố mới của em, bà xã à, anh bây giờ thật sự càng bái năng lực của em rồi đây, hôm đó anh chỉ tùy tiện nói sơ qua thôi, em thật sự đã làm ra bảng kế hoạch cho dự án này, anh vừa nhìn thấy đã giật cả mình, kế hoạch cho dự án này quả thật viết rất tốt.
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi khen ngợi, nụ cười hiện ra trên khóe miệng. Cô vòng qua bên Diệp Lăng Phi, cúi lưng xuống, tay phải cầm con chuột kích chuột mở một folder ra, giới thiệu:
- Ông xã, anh đến thật đúng lúc, anh giúp em xem xem lên kế hoạch hạng mục này như thế nào, mấy ngày nay em bận bịu với việc này, bận hai ngày nay rồi, cuộc họp vừa rồi cùng là vì việc này. Bây giờ em muốn cố gắng hết sức dồn tâm huyết vào dự án này cho hoàn mỹ, đợi ngày mai bố về em sẽ đưa cho bố xem, nếu bố đồng ý, bước tiếp theo nhất định là phải thuyết phục bác Chu hoàn toàn ủng hộ dự án này. Việc này, sẽ không cần lao tâm nữa rồi, em tin tưởng bố nhất định sẽ thuyết phục bác Chu ủng hộ dự án này, đến lúc đó, chúng ta có thể nhận được sự giúp đỡ của Chính phủ, vì thế sẽ có được chính sách ưu đãi để có thể vay ngân hàng rồi...
Ánh mắt Bạch Tình Đình tỏ ra phấn khởi, thao thao bất tuyệt giải thích rõ ràng từng chi tiết về dự án này cho Diệp Lăng Phi. Nhưng đối với Diệp Lăng Phi thì dự án này cũng là chỉ vì để cho hoạt động kinh doanh được tiến triển nên cũng không cảm thấy hứng thú, toàn bộ tinh lực của hắn lúc này đã đặt hết lên bộ ngực sữa của Bạch Tình Đình rồi. Bạch Tình Đình đang khom lưng xuống cầm con chuột giảng giải cho Diệp Lăng Phi, mà từ góc nhìn của Diệp Lăng Phi vừa tầm nhìn thấy bộ ngực của Bạch Tình Đình rất sâu, tuy hai người vốn đã là vợ chồng, cũng đã thân mật với nhau, nhưng giờ phút này, lại làm cho Diệp Lăng Phi có cảm giác kích thích khác hẳn, hắn chuyển tất cả sự chú ý tập trung vào bộ ngực sữa của Bạch Tình Đình, từ đầu đến cuối không hề nghe sự giảng giải của Bạch Tình Đình.
Bạch Tình Đình hứng thú giảng giải một lúc sau, nhìn thấy hai mắt Diệp Lăng Phi say đắm nhìn vào chính bộ ngực của mình, lúc này Bạch Tình Đình mới hiểu ra, té ra vừa rồi Diệp Lăng Phi cũng chẳng có nghe được gì cả.
Bạch Tình Đình tức giận mím môi, quay người lại, tức hồng hộc đi về chiếc sa lon, đặt mông ngồi xuống. Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình tức giận, vội cầm lấy cái tách trên bàn của Bạch Tình Đình, đi tới chỗ bình nước nóng lạnh, lấy một tách nước nóng, đặt lên bàn trà trước mặt Bạch Tình Đình, cười nói:
- Bà xã, giận anh mà làm gì chứ, bớt giận đi mà, uống nước nhé.
- Không uống!
Bạch Tình Đình xép hai chân lại, kéo váy đen của mình xuống một chút, không để Diệp Lăng Phi nhìn thấy.
Diệp Lăng Phi đưa tay ra ôm lấy đôi vai Bạch Tình Đình, cười nói:
- Bà xã, vừa rồi anh vô tình nhìn thấy thôi, ai bảo bà xã của anh xinh đẹp như vậy ta, cướp mất hồn người, anh không cẩn thận là đã bị cám dỗ. Đừng giận nhé, được rồi, anh cho rằng dự án của bà xã vô cùng vô cùng tốt.
- Chỉ biết nói ngọt thôi, miệng anh có ngậm mật hay không vậy hả.
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói mình cướp hồn Diệp Lăng Phi rồi, trong lòng cảm thấy có chút đắc ý. Vừa rồi cô vốn không giận, chỉ là đùa Diệp Lăng Phi một tí theo kiểu con gái thôi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi lo lắng như vậy, trong lòng Bạch Tình Đình càng ngọt ngào hơn. Cô bị Diệp Lăng Phi ôm thuận thế nằm trong lòng của Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, em thật sự rất muốn làm thật tốt dự án này, nếu dự án này mà tốt, tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ sẽ có địa vị trên thị trường, cho nên, em hi vọng ông xã em có thể đứng sau lưng toàn lực ủng hộ em, được không anh?
- Được mà, anh đương nhiên toàn lực ủng hộ bà xã của anh rồi, bà xã em nói đi, anh ủng hộ em như thế nào đây?
- Đương nhiên là giúp em thêm một số ý tưởng tốt hơn rồi.
Bạch Tình Đình nói.
- Anh hãy đưa thêm sáng kiến nữa, em sẽ sửa đổi tiếp, cố gắng làm dự án này đạt được kết quả tốt nhất.
- Không thành vấn đề, bà xã, chúng ta cần phải ra ngoài xem xét hiện trường xưởng sợi nhân tạo, chỉ có như vậy mới có thể nắm bắt được tư liệu một cách tốt nhất, nói chung quy lại, em không thể cứ mãi ngồi ở phòng làm việc đằng sau cánh cửa khóa kín, không nắm bắt tình hình cụ thể xưởng sợi nhân tạo, em nói có đúng không, hay đợi trưa nay chúng ta cùng đi xem xưởng sợi nhân tạo một chút.
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa xem giờ, cười bảo:
- Em xem này, sắp đến giữa trưa rồi, hay chúng mình ra ngoài ăn trưa đi?
- Ưhm được. Nhân tiện gọi luôn Hân Minh.
Bạch Tình Đình nói.
Diệp Lăng Phi mong mỏi đợi có như vậy thôi, vừa nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, vội vàng gật đầu:
- Được, được, anh gọi cho Hân Minh ngay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.