Diệp Lăng Phi bước vào tiệm cafe Mộng Viên, lúc này cũng chưa đến 5h chiều, số người trong tiệm cafe cũng không hẳn là đông. Lý Khả Hân và Tần Dao ngồi bên cạnh cửa sổ nói chuyện phiếm.
Tần Dao hôm nay mặc một chiếc váy ngắn màu trắng, cô đeo đôi giầy bảy phân xinh xắn, tóc xõa sang hai bờ vai, khuôn mặt toát lên vẻ ưu tư phiền muộn. Nhìn thấy Diệp Lăng Phi bước vào, Lý Khả Hân liền vẫy tay:
- Anh Diệp à, ở đây!
Diệp Lăng Phi đi đến, ngồi sát bên Lý Khả Hân, nhìn sang phía đối diện, cười nói với Tần Dao:
- Có chuyện gì, em nói rõ ràng anh nghe xem nào.
Tần Dao thuật lại toàn bộ những lời Vương Quân nói với cô cho hắn nghe, kể một thôi một hồi xong, cô do dự nói:
- Em không biết có nên đi hay không?
- Đi thì đi, có gì mà phải sợ.
Lý Khả Hân nói,
- Đây là xã hội tự do dân chủ, em tưởng đám con cháu của mấy tên quan chức dám lộng hành ngang ngược bất chấp luật pháp xử em nếu em không đi sao? Còn cái tên Vương Quân kia, chị thấy chẳng phải thứ tốt đẹp gì, lần sau hắn còn gọi điện đến làm phiền em, em cứ chửi cho hắn một trận. Em muốn giữ thể diện cho hắn, hắn nào có biết điều, hắn lại tưởng em dễ chơi, được đã lấn tới, khinh dễ em hết lần này đến lần khác.
Tần Dao úp mở nói:
- Chị Khả Hân, em cùng nghĩ như vậy, nhưng ở đây em chỉ có một mình, cùng không có ai chăm sóc, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524129/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.