Thời tiết bên ngoài rất lạnh, điện thoại vẫn không hề có sóng.
Diệp Lăng Phi cõng Trương Lộ Tuyết, thúc giục ba cô gái còn lại đi mau.
- Chưa từng nghe nói qua vận động có thể sản sinh ra nhiệt năng sao, nếu các cô đi nhanh hơn thì sẽ không còn cảm giác lạnh nữa!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Hay chúng ta thi với nhau vậy, xem ai vượt qua được ngọn núi này trước!
- Diệp đại ca, vậy anh thua chắc rồi.
Đường Hiểu Uyển cười nói.
- Tụi em nhất định sẽ nhanh hơn anh!
Nhìn thấy ba cô gái chạy thẳng lên trên núi, Diệp Lăng Phi hai tay ôm chặt đùi Trương Lộ Tuyết, nói với Trương Lộ Tuyết ở đằng sau:
- Ôm chắc tôi vào. Tôi tăng tốc đây!
- Anh có được không?
Trương Lộ Tuyết ôm chặt cổ của Diệp Lăng Phi, lo lắng hỏi:
- Có phải tôi hơi nặng không?
- Vẫn ổn. Chính là ngực cô húc vào tôi không thoải mái lắm. Nếu như không có hai cái đó thì tốt hơn nhiều rồi!
Diệp Lăng Phi đùa, khiến cho Trương Lộ Tuyết há miệng cắn vào bả vai Diệp Lăng Phi một cái, yếu ớt nói:
- Anh chính là đồ lưu manh. Tôi sẽ không thay đổi cách gọi đâu!
- Không đổi thì không đổi!
Diệp Lăng Phi cười nói.
Cho dù Diệp Lăng Phi có cõng Trương Lộ Tuyết nhưng tốc độ leo núi của hắn nhanh hơn ba cô gái kia nhiều. Lúc Diệp Lăng Phi đã đứng trên núi, ba cô gái kia vẫn còn thở hồng hộc leo lên.
Diệp Lăng Phi đứng trên đỉnh núi rút điện thoại ra, may quá, đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524113/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.