- Diệp giám đốc, tôi đi với anh!
Từ Oánh nói.
Đường Hiểu Uyển cùng phụ họa, mắt Diệp Lăng Phi nhìn phía Trương Lộ Tuyết do dự không quyết, nói:
- Cô còn đang suy nghĩ cái gì, sao không đi đi!
- Tôi………Tôi lo trời mưa...!
Trương Lộ Tuyết do dự nói,
- Mưa rất lớn!
- Lớn cái gì chứ, vậy cô cũng phải đi, không chịu được khó khăn thì cô ở chỗ này đi!
Diệp Lăng Phi vừa nghe liền nóng nảy, thầm nghĩ: "Nha đầu này thật sự mang phiền toái cho mình!" Nghĩ tới đây, hắn cũng không quản Trương Lộ Tuyết nghĩ thế nào, đưa tay túm được cổ tay Trương Lộ Tuyết, kéo Trương Lộ Tuyết đi về phía cửa động.
Trương Lộ Tuyết vốn định phản kháng, nhưng cuối cùng nàng vẫn là mặc cho Diệp Lăng Phi kéo mình ra khỏi sơn động. Vừa ra khỏi sơn động, cả người Trương Lộ Tuyết lập tức bị mưa ướt hết. Trương Lộ Tuyết rùng mình, trong miệng oán giận nói:
- Anh đồ lưu manh này, chờ chúng ta xuống núi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!
Quần áo trên người Diệp Lăng Phi cùng bị nước mưa làm ướt hết cả balô, sau khi đem Trương Lộ Tuyết lôi ra khỏi sơn động, Diệp Lăng Phi liền buông tay ra, nói với Trương Lộ Tuyết:
- Cho dù cô muốn báo thù, vậy cũng phải chờ cô xuống núi rồi lại nói!
Trịnh Khả Nhạc, Từ Oánh và Đường Hiểu Uyển đi theo Trương Lộ Tuyết, mấy cô gái này đều mặc quần áo rất đơn bạc, khi bị mưa ướt, có thể nói là khe rãnh rõ ràng, lộ ra da thịt mê người. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524108/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.