Chu Hân Minh nghe Diệp Lăng Phi gọi mình là bà xã thì thoáng lặng người rồi lập tức nói:
- Đừng có nói bậy, nếu bị Tình Đình nghe thấy thì không hay chút nào, ai là bà xã của anh chứ, nếu anh còn nói bậy nữa em sẽ không thèm để ý đến anh nữa đâu. Ba mẹ em muốn em dọn về nhà ở, dạo này mẹ em suốt ngày giúp em giới thiệu đối tượng.
Diêp Lăng Phi vừa nghe xong, vội vã chạy lại bên Chu Hân Minh, ôm chặt lấy cô, miệng cười nói:
- Bảo bối Hân Minh của anh, em là của anh, anh sẽ không để em rời khỏi anh đâu. Hừ, ai dám đế ý đến em, anh sẽ xử đẹp hắn để xem hắn còn dám giành bà xã với anh nữa không.
Chu Hân Minh phì cười trước hành vi cà chớn của Diệp Lăng Phi, cô cũng chẳng thể làm mặt nghiêm với hắn được nữa, cười nói:
- Anh như thế chẳng phải là vô lại lắm sao, còn không cho em tìm bạn trai nữa.
- Anh vốn dĩ là vô lại, em cũng đâu phải là không biết đâu.
Diệp Lăng Phi ôm chặt Chu Hân Minh rồi hôn lên gáy cô.
Chu Hân Minh mắt nhìn ra cửa văn phòng, cô lo lắng có người bước vào, dùng lực đẩy Diệp Lăng Phi ra, nói:
- Được rồi, được rồi, em chỉ đùa với anh thôi mà.
Diệp Lăng Phi cười kaka:
- Anh làm sao mà biết được, còn tưởng là em định đá thật chứ.
Chu Hân Minh liếc Diệp Lăng Phi một cái, đay nghiến:
- Ai gặp phải thứ vô lại như anh đều xui xẻo hết, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524096/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.