Trần Tam lúc đó lại trở nên lì lợm, bò trên đất mắng lớn.
- Mẹ mày, ông sẽ giết chết mày.
Diệp Lăng Phi vừa nghe xong trên miệng liên hiện ra nụ cười tàn khốc, âm hiểm nói:
- Thằng nhóc này rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, tao cho mày thêm tí huyết, dạy cho mày biết chữ sợ viết như thế nào.
Diệp Lăng Phi nói xong câu này liên nhìn thấy Dã Thú rút từ trong người ra một con dao găm, cúi người xuống bịt miệng Trần Tam lại sau đó đâm một nhát lên đùi hắn. Con dao găm này của Dà Thú có gắn một tấm chắn máu, sau khi đâm xuống, Dã Thú cố ý dùng tấm chăn máu từ từ giật thịt của Trân Tam ra, máu tươi lập tức bắn ra. Mặc dù một dao này của Dã Thú đâm xuống không sâu lắm nhưng khi Dã Thú rút dao ra đã giật theo luôn cả thịt của Trần Tam.
Diệp Lăng Phi tìm thấy một hũ muối trong bếp nhà Trần Tam, vóc một vóc to sát vào miệng vét thương của Trần Tam, Trần Tam toàn thân co giật dữ dội, nếu không phải vì đã bị bịt miệng thì tiếng thét thảm khóc của hắn sớm đã truyền ra bên ngoài rồi.
Một lúc lâu sau, Dã Thú mới thả tay ra liền nhìn thấy Trần Tam mặt mũi trắng nhợt, trên mặt đọng những giọt mô hôi to bằng hột đậu. Diệp Lăng Phi ra dấu cho Dã Thú, Dã Thú liền lây ra một sợi dây vải, băng bó lại vết thương cho Trần Tam.
Diệp Lăng Phi ngồi xổm xuống, nhìn Trần Tam cười lạnh, âm hiểm nói:
- Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524091/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.