Diệp Lăng Phi bị Chu Hân Minh và Bạch Tình Đình bắt buộc uống rất nhiều nước, khi ăn cơm trưa, nhìn đồ ăn trên bàn, Diệp Lăng Phi không còn chỗ để nhét vào nữa.
Diệp Lăng Phi không nhớ rõ người nào nói là cơ thể con người hơn 70% là nước, nhưng Diệp Lăng Phi tin tưởng lúc này cơ thể mình tuyệt đối vượt qua 80% là nước, ngay khi Bạch Tình Đình và Chu Hân Minh thích thú thưởng thức bữa cơm, Diệp Lăng Phi đến phòng vệ sinh ba lần. Chờ khi hắn đem nước trong bụng đưa được gần hết ra ngoài, thì bụng cũng kêu lên ùng ục, nhìn lại thức ăn trên bàn cũng không còn thừa lại mấy.
- Sao hai người có thể ăn như vậy được chứ, không phải nói con gái ăn ít sao?
Diệp Lăng Phi buồn bực nói.
- Dựa vào cái gì bảo con gái chúng em ăn ít chứ, chẵng lẽ lưu lại cho nam nhân bọn anh ăn?
Bạch Tình Đình kháng nghị nói,
- Anh không nên nghĩ tới chuyện trọng nam khinh nữ, hiện tại là xã hội chủ nghĩa, chủ ý nam nữ bình đẳng.
- Ừ, nói rất phải.
Chu Hân Minh gật đầu phụ họa nói.
- Cái gì chứ, chẳng lẽ đây cũng gọi là nam nữ bình đẳng, hai người ăn sạch thức ăn, cho chồng hai người bị bỏ đói à, thiên hạ nào có bình đẳng như vậy, nhà chúng ta rõ ràng chính là nữ nhân chuyên chính.
Diệp Lăng Phi há mồm là nói, không suy nghĩ nhiều. Nhưng hắn vừa thốt ra lời này thì nhìn thấy mặt Chu Hân Minh thoáng cái liền đỏ lên. Chu Hân Minh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524052/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.