Cho dù Diệp Lăng Phi là đồ ngốc, hắn cũng nghe ra ý tứ Bạch Tình Đình trong lời này. Trong lòng mừng thầm, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ mùa xuân của ta rốt cuộc đã tới, Tình Đình dĩ nhiên chủ động muốn ngủ cùng giường với ta.
Diệp Lăng Phi không khỏi đắc ý lên, trong miệng ngâm nga một đoạn nhạc. Bạch Tình Đình vừa thấy Diệp Lăng Phi bắt đầu đắc ý, trong lòng đã thầm hối hận, sớm biết thế sẽ không nói như vậy, để tránh cho Diệp Lăng Phi đắc ý.
Hai người không có về nhà ăn cơm, mà là tìm một phòng ăn trong nội thành. Khi hai người vừa ngồi xuống, Bạch Tình Đình liền mượn điện thoại Diệp Lăng Phi.
- Em không mang điện thoại di động?
Diệp Lăng Phi thật sự có chút không tình nguyện mà đem điện thoại di động của mình giao cho Bạch Tình Đình, lo lắng Bạch Tình Đình muốn kiểm tra danh bạ của mình, hình như bên trong điện thoại di động của mình có không ít số điện thoại của con gái, hơn nữa còn có mấy người Bạch Tình Đình đã gặp qua, tỉ như Lý Khả Hân.
- Điện thoại di động của em hết pin.
Bạch Tình Đình chột dạ nói dối, nàng cố ý tắt điện thoại, lo lắng Diệp Phong lại gọi tới. Một khi để cho Diệp Lăng Phi phát hiện có Diệp Phong này tồn tại, Bạch Tình Đình lo mình giải thích như thế nào cũng sẽ không có tác dụng, Diệp Lăng Phi sẽ không tin tưởng mình và Diệp Phong thanh thanh bạch bạch, thậm chí ngay cả tay cũng chưa từng chạm qua, trong sạch đến như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524028/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.