Diệp Lăng Phi vất vả về được đến nhà thì đã mệt rũ người ra. Bạch Tình Đình đang ung dung đọc tạp chí, Diệp Lăng Phi thấy vậy chỉ chào Bạch Tình Đình một câu rồi đi lên lầu. Bạch Tình Đình có vẻ hoang mang, nàng không biết tại sao bỗng nhiên bộ dạng Diệp Lăng Phi lại thành ra thế này.
Liên tiếp hắt hơi mười mấy cái, Diệp Lăng Phi cảm giác hắn đã ốm thật rồi. Diệp Lăng Phi tắm rửa qua một chút rồi lên phòng ngủ, hắn ngủ luôn một mạch đến sáng hôm sau mới thức dậy. Vừa mở mắt ra, Diệp Lăng Phi định xuống giường để đi đánh răng rửa mặt thì hắn cảm thấy choáng váng, toàn thân không còn chút sức lực nào nữa.
Diệp Lăng Phi rất ít khi bị ốm, nhưng nếu như đã ốm là ốm nặng. Ngày hôm qua hắn và Chu Hân Mính ** trên núi, dương khí chưa được khôi phục lại bị Chu Hân Mính mở cửa xe ra khiến gió lạnh tràn vào trong lúc hắn chưa mặc quần vào. Cộng thêm việc đi bộ từ trên núi về nhà, cho dù thân thể Diệp Lăng Phi làm bằng sắt thép cũng sinh bệnh.
Mãi cho đến buổi trưa Bạch Tình Đình cũng không phát hiện ra tiếng động gì trong phòng Diệp Lăng Phi. Nàng cảm thấy tò mò, thường ngày thì vừa mới sáng dậy đã nghe tiếng nói của hắn thế mà tại sao hôm nay lại yên tĩnh như vậy. Nàng đi lên gõ cửa phòng Diệp Lăng Phi, một lúc lâu sau vẫn không có tiếng trả lời.
- Không lẽ người này vẫn còn đang ngủ. Tối qua hắn về nhà rất sớm mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1523878/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.